Ngày hôm sau khi thức dậy, người Phương Nho ôm trong lòng lại biến thành một con mèo nhỏ màu đen.
Uyên lắc lắc cái đầu lông xù của mình rồi tiến đến liếm mấy cái lên môi Phương Nho.
Trên đầu lưỡi của hắn có gai ngược, Phương Nho bị kích thích như vậy thì thức dậy, cậu sờ sờ khóe môi ẩm ướt của mình, lẩm bẩm: “Còn chưa súc miệng nữa.”
Uyên không mấy hài lòng với những lời này, cái gì mà không súc miệng chứ, miệng của Chúa tể vực thẳm hắn chưa bao giờ thối.
Phương Nho nhìn ra biểu tình của hắn dưới mặt mèo, bất đắc dĩ giải thích: “Người em nói là em, em vẫn chưa súc miệng.”
Uyên khá hài lòng với câu trả lời này, hào phóng nói: “Anh không chê miệng em thối.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT