Như thể nghe được tiếng nói, nhóm cự đà biển đang phơi nắng trên tảng đá đồng loạt quay đầu nhìn về phía bọn họ.
Phương Nho có cảm giác kỳ lạ như bị người khác theo dõi, ánh mắt cậu đảo quanh một vòng, sau đó nhìn mấy con cự đà biển đằng kia: “Xin hỏi, các người có phải là cư dân của đảo Giấu Xác không?”
Một trong những con cự đà biển khổng lồ bò về phía họ, nói: “Đúng vậy, chúng tôi là cư dân ở đây. Mọi người lên đảo có việc gì sao? Đã lâu rồi chúng tôi không gặp du khách, hoan nghênh các bạn tới đây.”
Thái độ của cậu ta không tệ, thậm chí còn được xem là hiền lành, khác với tưởng tượng của Phương Nho về chuyện dân địa phương cực kỳ bài xích người ngoài. Thế nên nguyên nhân tại sao không có ai lên đảo Giấu Xác quả nhiên là vì những bông hoa cúc vàng tanh hôi mọc trên bãi biển này.
Phương Nho thấy thái độ thân thiện của họ, giải thích đơn giản: “Chúng tôi đến từ đảo Quảng Hải. Vì dự định tham quan tất cả đảo nhỏ ở quần đảo phía Nam nên mục tiêu đầu tiên của chúng tôi là đảo Giấu Xác.” Đây là lý do thoái thác mà cậu đã nghĩ từ trước, hơn nữa cậu còn dịch chuyển ra khỏi bong bóng khí để thể hiện sự tôn trọng. 
Ngay khi tiếp xúc với không khí, mùi hương chết người trở nên nồng nặc gấp mười lần! Phương Nho nín thở, cố gắng không hít không khí vào, định hít thở lại sau khi rời khỏi phạm vi tấn công của mùi hôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play