Nguyên nhân là do sáng nay Hải Tuyết đang nằm ngủ thì tự nhiên cảm thấy lành lạnh, thế là cậu ta duỗi móng vuốt sờ sờ lên người của mình một chút, tuy nhiên, điều bất ngờ là cậu ta không sờ thấy bất kỳ sợi lông nào trên cơ thể của mình cả. Ban đầu, cậu ta nghĩ rằng có thể là Phương Nho hoặc một con ốc sên nào đó đã dựa vào người mình nên bị mình sờ trúng, nhưng sau đó cậu ta nhận ra rằng cảm giác trơn láng này chính là da của chính mình.
Và thế là một tiếng hét thảm thiết được vang lên.
“Tại sao lại như vậy?” Mọi người đều đổ xô lại để xem Hải Tuyết và đều bị sốc khi thấy cậu ta trụi lủi không còn một sợi lông nào trên cơ thể luôn.
“Tôi cũng có biết gì đâu, tự dưng sáng nay thấy lạnh quá nên giơ móng vuốt lên sờ có một cái, ai ngờ, ai ngờ giờ thành trụi lủi thế này đây.” Hải Tuyết khổ đến nỗi khóc không ra nước mắt luôn rồi. 
Phương Nho nhìn cơ thể bóng loáng Hải Tuyết, đến cả lông trên mặt cũng bị mất sạch sẽ chẳng còn một cọng nào: “Bộ tối hôm qua cậu không hề cảm thấy gì hay sao? Nếu đây là do ai đó làm thì chắc chắn không thể không gây ra một chút động tĩnh nào.” 
Hải Tuyết lắc lắc cái đầu trọc lóc của mình nói: “Tôi hoàn toàn không có cảm giác gì luôn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play