Không có cha mẹ nuôi lớn thì cũng bình thường thôi, Phương Nho nhớ lúc bọn họ nở ra từ trứng ốc sên cũng không thấy cha mẹ đâu, với lại bọn họ không giống với bộ tộc ốc sên sấm sét thi thoảng sẽ có ốc sên phân hóa đi canh chừng.
Tất nhiên là so với ở đây thì cuộc sống trên Trái Đất thoải mái hơn nhiều, khi Phương Nho nhắc đến cuộc sống của mình trên Trái Đất, cậu cảm thấy rất vui: “Ở thế giới của chúng tôi, em bé mới sinh sẽ được chăm sóc cẩn thận, và có rất nhiều tiện nghi và đồ chơi cho trẻ em.”
“Sao anh lớn lên được vậy? Tự đi săn hả?” Phương Nho tưởng tượng lúc còn là mèo nhỏ Uyên đã phải chật vật sinh tồn, trong lòng càng thêm xót xa.
Uyên không hiểu được vẻ mặt này của cậu, đáp: “Sẽ có những người được chọn chăm sóc tôi trước khi tôi nở ra. Dù lúc đó tôi chỉ là quả trứng nhưng họ rất cung phụng tôi, mỗi ngày đều lau bụi bám trên trứng, còn được tắm nắng ít nhất một giờ, còn nhảy múa cho tôi xem, chỉ vì tôi là Thần thú bảo vệ của họ.”
Phương Nho: “…” Bé đáng thương ở đâu ra thế nhỉ?
“Sau khi tôi phá vỏ trứng chui ra, những người hầu được chọn đó sẽ đóng quân ở rìa vực sâu, họ sẽ chăm sóc cho tôi, khi tôi cần ăn, họ sẽ mang đến những vật hiến tế tốt nhất để tôi thưởng thức.” Nó nói về những chuyện đã qua rất bình tĩnh, hoàn toàn không biết những lời này khiến Phương Nho khó chịu đến thế nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT