Phương Nho lại tiếp tục chải phần lông trước người cho Mèo Đen, nó thoải mái đến mức híp cả hai mắt lại. Cảm giác này còn sướng hơn so với khi chải lông ở sau lưng nữa, nó không nhịn được mà phát ra âm thanh vui thích “grừ grừ” trong cổ họng.
Mèo Đen đang nằm ngửa người lại, tư thế này khiến cho Phương Nho càng có thể nhìn rõ hơn những đệm thịt mềm trên tứ chi của nó. Mèo Đen đúng là một con mèo đen thuần chủng, ngay cả đệm thịt và móng vuốt của nó cũng có màu đen. Cậu định tìm một màu sắc nào khác trên cơ thể của nó, nhưng ngoại trừ đôi mắt ra, thì khắp cơ thể nó đều chỉ có một màu đen tuyền.
Móng mèo thì cũng không dài lắm, gần như là rụt hết vào trong đệm thịt, thoạt như trông như rất vô hại ngoan ngoãn. Nhưng Phương Nho đã được chứng kiến kỹ năng lợi hại của Mèo Đen, cậu sẽ không coi nó chỉ là một chú mèo dễ thương tầm thường.
Được rồi!
Cậu sẽ coi Mèo Đen là một mối nguy hiểm bé nhỏ đáng yêu.
Tuy rằng nó rất dũng mãnh khi đối đầu với kẻ địch, nhưng dáng vẻ ngày thường lại rất mềm mại và hay làm nũng, không hề có một chút cảm giác đe dọa nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT