“Vậy không phải là quý hiếm hơn cả gấu trúc hay sao!” Phương Nho nghĩ trong lòng, nếu như nói cây hoa mặt người là một trong những chủng tộc hung dữ và tàn ác nhất trên cái đảo này thì có phần cường điệu hơi quá đáng rồi, cho dù Hồng Diệp có ăn thịt đi chăng nữa, nhưng sinh vật ăn thịt ở trên đảo này cũng nhiều quá trời, ốc sên như cậu không phải cũng là sinh vật ăn thịt đó sao.
“Gấu trúc là chủng tộc nào thế?” Trên đảo hình như chả có sinh vật nào gọi là gấu trúc cả.
Phương Nho vẫn cứ theo thói quen mà nghĩ về những thứ ở trên Trái Đất, nghe vậy lập tức nói: “Không có gì đâu, chú nói tiếp đi ạ.”
Tuyết Ban lại theo bản năng mà run run một cái: “Tuy rằng cây hoa mặt người có số lượng rất ít, nhưng trên cơ bản thì một cây hoa mặt người đã phân hóa có thể đối đầu với cả một chủng tộc luôn đó, có thể nói đây là một chủng tộc cực kỳ lợi hại.”
Phương Nho không nhịn được nói: “Trời ơi, không thể tin Hồng Diệp lại lợi hại như vậy nha, một thân một mình là có thể gánh vác trách nhiệm duy trì nòi giống cho cả chủng tộc.”
Tuyết Ban quả thật chẳng hiểu Phương Nho đang nói linh tinh bậy bạ cái gì: “Chú vẫn chưa nói xong mà, sự nguy hiểm và tàn ác của cây hoa mặt người không phải là chuyện chú bịa đặt nói phét đâu, nghe nói trong thời gian bọn họ kết trái đều sẽ cần bổ sung rất nhiều thức ăn, đã từng có một cây hoa mặt người nuốt hết nguyên cả một bộ tộc luôn đó. Sau này có mấy chủng tộc cảm thấy chủng tộc cây hoa mặt người quá nguy hiểm, thế là hợp tác với nhau cùng đi tiêu diệt bọn họ, kết quả là bị ăn sạch luôn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT