Từ Đồ Nhiên mở choàng mắt trong tiếng chuông báo thức của điện thoại di động.
Lúc tiến vào vực cô còn ngồi trên ghế, khi tỉnh dậy cả người đã ngã xuống mặt đất. Ba lô chứa đầy đạo cụ gớm ghiếc văng bên cạnh, một góc ba lô đã bị mực nước đỏ nhuộm thành màu sẫm.
Từ Đồ Nhiên giãy dụa ngồi dậy trên mặt đất, không nhịn được xuýt xoa một tiếng. Tổn thương của nhân loại lúc ở trong vực sẽ được làm yếu đi trên diện rộng sau khi thoát ly ra ngoài, tuy vậy Từ Đồ Nhiên vẫn đau đến mức đầu óc như ù đi.
Hai tay vẫn còn may mắn, dấu vết cắt thương đã hoàn toàn không nhìn thấy, nứt da và mụn nước đều đã biến mất, chẳng qua làn da hơi đỏ, song cơ bắp lại thật sự đau nhức, cả người cứ như sắp rụng rời.
Trạng thái tinh thần của cô rất kém cỏi, hỗn loạn, cực kỳ mỏi mệt. Cô không nhịn được duỗi tay sờ trán, không ngờ lại chạm phải vết máu đã khô.
Từ Đồ Nhiên: “…”
Mảnh vỡ ký ức ồ ạt ùa vào đầu, Từ Đồ Nhiên ngưng lại trong chốc lát rồi chậm rãi dời tay lên đỉnh đầu, đầu ngón tay truyền tới xúc cảm mềm mại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play