Trong lớp học, giáo viên toán quay lưng lại với học sinh, đang múa bút thành văn trên bảng đen.
Phấn màu trắng dùng sức vạch trên bảng đen từng nét một, thậm chí để lại vết lõm rõ ràng. Nhưng nếu nhìn kĩ sẽ phát hiện ra rằng, ngón tay cầm phấn của bà ta không những đang siết chặt, mà lạ là đang run lên, run càng ngày càng mạnh.
Đương nhiên, vì vấn đề khoảng cách, Từ Đồ Nhiên không nhìn thấy chi tiết này. Cô chỉ cụp mắt nhìn cuốn sổ vẽ địa hình khuôn viên trường trước mặt, thỉnh thoảng lại vẽ thêm hai nét, vạch tới vạch lui, bỗng cảm thấy cảnh tượng trước mắt chao đảo, âm thanh bỗng vang vọng bên tai.
Là ngôn ngữ nghe không hiểu. Giống trách mắng, lại giống tiếng gầm của dã thứ, giọng điệu kịch liệt, cảm giác vang lên bên tai như có thứ nổ tung bên tai vậy, đến cả màng nhĩ cũng mơ hồ thấy đau.
Từ Đồ Nhiên ra sức véo đùi, muốn xua đuổi ảo giác đáng ghét này, ánh mắt vô thức liếc Chu Đường ngồi đằng trước, phát hiện cô ấy đang nhân lúc giáo viên toán không chú ý, lén nhét viên thuốc vào miệng.
Đó là thuốc dùng để ổn định thần kinh... Chu Đường, bây giờ cô ấy cũng đang khó chịu.
Suy nghĩ tới xu hướng Hỗn loạn mà Chu Đường và mình có, cảm giác có chịu này rõ ràng đến từ Đại Hòe Hoa. Nhưng Từ Đồ Nhiên không hiểu... đang yên đang lành, nó đột nhiên làm gì vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT