Từ lúc viết lời nhận xét đầu tiên đến giờ, Bồ Hàm vẫn đang cười không ngừng.
Anh ấy cười đến mức vai rung bần bật, không sao ngừng nổi.
“Giờ anh càng hiểu tại sao em lại coi trọng em gái kia như thế rồi. Được đấy, đúng là nhân tài.” Anh ấy vừa cười vừa nói với Phỉ Phỉ, dùng ngòi bút viết lên Giấy quy tắc trước mặt, thêm tiếp một lời lời nhận xét.
Anh ấy không biết giờ cây bút kia đang có tâm trạng thế nào, nhưng anh ấy thì đang rất vui, cực kỳ vui.
“Em đấy, em đã biết cấp bậc thực sự của cây bút kia từ lâu rồi đúng không?” Anh ấy đặt bút xuống, quay đầu tiếp tục nghiên cứu căn mật thất, đồng thời hỏi một câu. Phỉ Phỉ thoáng khựng lại rồi giơ một ngón tay lên, khẽ lắc đầu.
Quả nhiên… Bồ Hàm thầm thở dài.
Tuy bây giờ Phỉ Phỉ vẫn có năng lực Tiên đoán, nhưng thật ra những thứ mà cô ấy đoán vẫn bị hạn chế và có tính ngẫu nhiên rất cao. Chẳng hạn như khi cô ấy bảo Từ Đồ Nhiên tạo ra thứ gì đó mang xu hướng Toàn giác thì không có nghĩa là cô ấy thực sự biết thứ đó là gì, cô ấy chỉ cảm nhận được làm thế sẽ mang lại chuyện tốt thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play