Ở bên kia, trong homestay.
Cửa homestay được mở ra lần nữa, thiếu nữ mặc váy đỏ thò đầu vào bên trong, tay ôm một hộp board game.
Trò board game này là cô nghĩ cách chặn lại từ tay đám học sinh kia. Cô bé đeo kính kia trước khi rời đi đã cố kìm nén nỗi sợ hãi cất chiếc hộp này đi, định mang ra ngoài thiêu hủy, đúng lúc bị cô nhìn thấy, thế là cô bèn đi “hàn huyên” với đối phương, đổi một hộp chocolate lấy hộp board game này.
“Chắc cô phải biết sử dụng năng lực đối với người thường thuộc loại thao tác trái phép chứ nhỉ?” Người đàn ông theo sau tiến vào homestay lạnh nhạt nói. Đó chính là tài xế lúc trước cùng cô chờ bên ngoài quan sát.
“Soi mói ít thôi. Thế sao lúc nãy anh không ra tay?” Thiếu nữ bất mãn nói: “Hơn nữa tôi cũng đâu làm gì, chẳng qua hơi ‘mê hoặc’ chút thôi.”
Hơn nữa anh có gan nói tôi, sao không đi nói Dương Bất Khí?
Thiếu nữ không phục nghĩ. Cô ấy chỉ hơi hướng dẫn cho cô bé kia, còn người ta thì ra tay chữa thương cho người khác luôn đấy nhé. Dựa vào trình độ “chữa trị” của Dương Bất Khí, người khác không nhận ra vấn đề mới là lạ.
Chẳng qua những lời này cô cũng chỉ dám nói trong lòng. Thứ nhất Dương Bất Khí được xem là thủ trưởng của cô, hơn nữa tính cách trời sinh lạnh lùng, hai người họ còn chưa thân nhau đến mức có thể nói đùa với nhau. Thứ hai, lúc này anh cũng đi theo họ vào phòng... Chính chủ đang ở ngay đằng sau kia kìa.
Thiếu nữ ngoảnh đầu, thấy một thanh niên bước vào cửa. Vóc dáng cao lớn, khuôn mặt tuấn tú đoan trang, đôi mắt màu hổ phách rạng rỡ sống động, chỉ có điều vành mắt có quầng thâm hơi đen lộ ra một chút mệt mỏi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT