Trong ánh mắt có chút khó tả của Tô Tuệ Nhi, Từ Đồ Nhiên dẫn đầu bay ra khỏi phòng. Đợi đến khi chân tay khôi phục xong, cô lại quay về tìm kiếm những vật dụng tùy thân của mình, động tác hết sức lưu loát, biểu cảm cũng thản nhiên, giống như cái đầu người bị biến mất phân nửa một cách khó hiểu kia hoàn toàn không phải cô vậy.
Thậm chí cô còn có tâm trạng để phàn nàn trong đầu với hệ thống: “Tại sao lần này lại cộng ít điểm tìm chết thế? Có mỗi một trăm điểm…”
Hệ thống: “…”
“Người ta chỉ là một thứ gớm ghiếc cấp Quán, còn đang ở trong tình trạng cạm bẫy trung tâm bị phá giải, vậy mà còn cho cô tận một trăm điểm, cô còn gì không vừa lòng nữa?” Hệ thống yếu ớt nói: “Nếu thực sự muốn kiếm điểm thì cô cứ ở lì luôn chỗ này nè, lặp lại động tác vừa nãy mấy lần đi.”
Từ Đồ Nhiên dừng bước, còn thật sự suy nghĩ một lúc. Nhưng sau khi nhìn Dương Bất Khí mới đi ra từ phòng tối sau lưng, ngẫm lại thì cô vẫn lắc đầu một cái.
“Thôi quên đi, trông anh ấy như sắp bốc cháy luôn ấy.” Từ Đồ Nhiên nói đúng sự thật: “Nếu làm thêm vài lần nữa tôi sợ anh ấy bị cảm nắng mất.”
Người kia còn đang mặc quần bông nữa đấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT