Tình huống trước mắt khá quen thuộc với Dương Bất Khí. Anh nhớ vào ngày mình xác nhận biến thành quái vật, đêm hôm đó anh lén đi tìm Từ Đồ Nhiên, dường như cô cũng đang lâm vào phiền não tương tự.
Điều khác nhau là, lúc đó anh chỉ có thể đứng cách xa giường, vẽ phù văn chống chịu lên tường; còn lần này, anh lại đang đứng ngay bên cạnh mép giường Từ Đồ Nhiên.
Dương Bất Khí vô thức nhíu mày, nương theo ánh trăng ngoài cửa sổ nhìn khắp xung quanh một vòng, sau đó nhanh tay cầm lấy bút lông trên tủ đầu giường, rồi ngồi xuống bên mép giường nâng cánh tay phải của Từ Đồ Nhiên lên, từng bút từng bút cẩn thận vẽ lại phù văn trên cánh tay cô một lần nữa.
Phù văn lần lượt sáng lên ánh sáng mờ, Từ Đồ Nhiên đang nhíu chặt mày cũng dần dần thả lỏng. Dương Bất Khí quan sát nét mặt cô, xác nhận đã không sao mới thở phào nhẹ nhõm, buông tay cô ra, quay sang đặt bút lông lại ngay ngắn.
Anh vốn định quay trở về ngủ tiếp, nhưng nhìn cánh tay lộ ra ngoài của Từ Đồ Nhiên thì hơi do dự, mang tai đỏ ửng quay đầu lại, rón rén nghiên cứu xem có cách nào nhét nó lại vào chăn hay không.
Nào ngờ anh vừa đưa tay tới gần thì Từ Đồ Nhiên lại đột nhiên giơ tay lên, năm ngón tay thả lỏng, nhanh như tia chớp cắn lên cổ tay anh.
... Phải, là cắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT