Dương Bất Khí thật sự không nhìn thấy gì cả.
Anh đi theo chỉ dẫn của Từ Đồ Nhiên, nhưng cho dù nhìn thế nào, cũng chỉ có thể nhìn thấy rừng cây sâu thẳm bị bao phủ bởi ánh sáng đỏ. Từ Đồ Nhiên nghe anh nói thì cũng nhíu mày.
“Anh không thấy sao? Một pho tượng thỏ lớn như vậy, bên dưới đầu thỏ còn có râu đấy, rất dễ thương…” Từ Đồ Nhiên vô thức mô tả hai câu, chú ý tới biểu tình càng ngày càng ngờ ngác của Dương Bất Khí, lời nói của cô bỗng dưng dừng lại.
Hình như nhớ tới điều gì đó, cô kéo tay áo mình ra nhìn rồi khẽ thở dài:
“Xin lỗi, chắc là tôi nhìn lầm rồi.”
Chỉ thấy màu sắc phù văn trên cánh tay đúng là đã nhạt đi một chút. Nhìn qua gương mặt của Dương Bất Khí, Từ Đồ Nhiên không ngoài ý muốn phát hiện trên khuôn mặt chữ điền của đối phương cũng xuất hiện những nét bất thường, thậm chí có thể mơ hồ nhìn thấy đường nét của sâu bọ ôm mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play