Phòng trà.
Từ Đồ Nhiên nhìn tờ giấy rồi suy nghĩ một lúc, sau đó bình tĩnh thả nó lại vào trong hộp, chôn về chỗ cũ, đồng thời cô cũng lặng lẽ xác định trong lòng những mục tiêu của giai đoạn tiếp theo.
Xem ra cô cần phải tới chỗ đó một lần.
Vì một loại tâm lý kỳ lạ nào đấy mà ngay cả cô cũng không thể giải thích được, Từ Đồ Nhiên không hề động đến chiếc hộp bạc kia. Cô phát hiện hai chiếc ghim cài bên cạnh bèn cầm luôn đi. Thu dọn xong, cô đứng dậy và quay trở lại con đường đá. Từ Đồ Nhiên bỏ bản đồ ra làm bộ ngắm nghía một lúc lâu, cuối cùng vẫn quyết định sẽ đi vào trong rừng.
Từ Đồ Nhiên cảm thấy đi đường rừng sẽ gần hơn – con đường đá này cong vẹo khúc khuỷu lắm, đi trực tiếp xuyên qua rừng thì sẽ tiết kiệm thời gian hơn. Nhưng Bút cầu cơ đã chọc thủng ngay lời nói dối của cô: [Dẹp đi! Có mà ngươi cảm thấy đi đường rừng tiện đà gây sự hơn ấy!]
“Đúng thế thì sao, mày có ý kiến gì à?” Từ Đồ Nhiên lạnh lùng liếc nhìn nó, cây Bút cầu cơ yên lặng phun ra mấy cái bong bóng mực rồi lựa chọn ngậm miệng.
Sự thật chứng minh trong rừng đúng là ẩn chứa rất nhiều điều ngạc nhiên. Từ Đồ Nhiên rời khỏi con đường đá một lần nữa, đi vào khu vực được bao phủ bởi ánh sáng đỏ trong âm thanh nhắc nhở của “điểm nguy hiểm” tăng lên không ngừng. Sau khi đi về phía trước một nghìn bước, cô đã phát hiện ra một đồ vật thú vị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT