Đối mặt với Từ Đồ Nhiên bỗng nhiên mất ý thức, cho dù sếp Khương nhỏ thấy nhiều biết rộng cũng không khỏi hoảng sợ.
Cô bé thử đánh thức Từ Đồ Nhiên dậy, kêu một lát mà thấy Từ Đồ Nhiên vẫn hôn mê, thế là lập tức gọi hai nhân viên thứ gớm ghiếc đến đây khiêng cô về phòng khách ban đầu, còn mình thì sau khi xác nhận Từ Đồ Nhiên đã được đặt lên sô pha một cách yên bình thì lại quay về phòng thí nghiệm dọn dẹp giấy nháp, thu xếp người nhà, tăng mạnh phong ấn, giữa chừng còn về nhà một chuyến báo bình an với mẹ. Đến khi cô bé quay về phòng khách thì đã là 35 phút sau.
Cô bé mở cửa ra, may mắn phát hiện Từ Đồ Nhiên đã tỉnh lại, đang ngồi trên sô pha dùng khăn ướt lau mắt.
Lúc này Khương Tư Vũ mới thở phào nhẹ nhõm: “Tốt quá, chị không sao chứ đại lão? Vừa rồi chị làm em sợ chết khiếp. Rốt cuộc lúc nãy là sao vậy?”
“Chị cũng không rõ, chắc là do thấy thứ gì đó không thể tiếp xúc.” Từ Đồ Nhiên nói bâng quoq, Khương Tư Vũ nhận thấy cô không muốn nói cặn kẽ, lại thêm trước kia cô bé từng tiếp xúc với không ít đạo cụ thứ gớm ghiếc nên cũng thấy nhiều tình huống tương tự, cho nên không cảm thấy câu trả lời của Từ Đồ Nhiên có vấn đề gì.
Cô bé chỉ gật đầu, đặt một ly nước ấm lên bàn trà. Từ Đồ Nhiên nói cảm ơn rồi buông khăn giấy ướt xuống: “Lúc chị mới hôn mê, hình như nghe thấy em gọi chị.”
“Vâng. Đêm đằng đẵng có thể trợ giúp giấc ngủ, cũng có thể đánh thức người đang ngủ.” Nói rồi, Khương Tư Vũ ngồi xuống đối diện với Từ Đồ Nhiên: “Nhưng trạng thái lúc nãy của chị rất lạ, cứ như bị ác mộng bắt lấy, em không tài nào kéo chị ra ngoài được… Chị mơ thấy cái gì vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play