16.

Thực tế là việc trở thành con cháu của gia tộc họ Tạ không thay đổi cuộc sống của tôi nhiều, chỉ có ông nội hỏi tôi có thể đổi tên thành Tạ Đồng không, nhưng tôi đã từ chối.

Tạ Lâm chưa nuôi tôi ngày nào, muốn tôi đổi họ là điều không thể.

Sau khi nhận lại số tiền, công ty của Cố Quyết đã bắt đầu phục hồi, nhưng dường như cha tôi lại chiếm ưu thế hơn.

Gần đây, mỗi ngày ông ấy đều đến nhà mẹ tôi sau khi tan làm và rời đi sau khi tôi đã ngủ.

Hôm nay khi ông ấy trở về, trên tay cầm một sấp ảnh.

Đó là những bức ảnh của Cố Quyết đang ôm một cô gái ở câu lạc bộ đêm.

Tôi không cảm thấy bất ngờ, bởi trong sách, Cố Quyết luôn qua lại với các nhân vật nữ, gọi hắn ta là tên đàn ông dơ bẩn cũng được.

Điều đó không phải là tôi nói, đó là mẹ tôi nói.

Hiện tại, Thẩm Gia Âm đang mang thai, việc hắn ta đi kiếm g.á.i giải quyết như cầu cũng không có gì khiến tôi bất ngờ.

[Nữ chính thật đáng thương, mình nên nhắc nhở cô ta một chút.]

Nghĩ rồi mẹ tôi gửi những bức ảnh này cho Thẩm Gia Âm.

Tuy nhiên, Thẩm Gia Âm không dám trả lời.

17.

Hôm nay, mẹ tôi đi làm đẹp. Trước khi đi học, cô ấy đã nói với tôi rằng hôm nay khi tan học cha Lâm sẽ đón tôi về.

Tôi bước ra cổng, cha Lâm đang đứng đó và Thẩm Gia Âm đang đứng đối diện.

Nhìn thấy tôi đến, hai người ngừng nói.

Cha tôi tử tế mở cửa cho Thẩm Gia Âm và cô ta ôm bụng bước lên xe.

Khi về nhà, cha tôi rót nước cho Thẩm Gia Âm, còn tôi thì giả vờ trở về phòng.

Thực ra, tôi trốn trong góc để nghe trộm họ nói chuyện.

Thẩm Gia Âm nói trước: "Anh Tạ, chúng ta trao đổi đi."

Cha tôi không nói gì, cô ta tự tiếp tục nói.

Thẩm Gia Âm đã nghe lời tôi lần trước và tự mình đề nghị kết hôn với Cố Quyết, nhưng bị hắn ta từ chối vì không muốn cô ta vác bụng bầu đi mặc áo cưới.

Dẫu cho không thể tổ chức đám cưới, vẫn có thể đăng ký kết hôn trước, nhưng hắn ta lại từ chối.

Ảnh mà mẹ tôi gửi cho cô ta trở thành giọt nước tràn ly.

Cô ta đưa những bức ảnh cho Cố Quyết và trách móc hắn ta. Đổi lại, hắn chỉ nhẹ nhàng nói: "Trong vòng tròn này, anh chỉ coi họ là qua đường. Tình một đêm rồi đường ai nấy đi, có gì mà làm ầm lên."

Thẩm Gia Âm đã khóc nửa ngày và lấy điện thoại ra muốn tìm ai đó để tâm sự, nhưng lại không có bạn bè nào. Trong những năm qua, chỉ có Cố Quyết là người gần gũi nhất với cô ta.

Khoảnh khắc đó cô ta cảm thấy như mình đã mất tất cả.

Cô ta đưa cho cha tôi một túi hồ sơ chứa bằng chứng về việc vi phạm của công ty Cố Quyết trong những năm qua.

Cố Quyết đủ tự tin, cho rằng Thẩm Gia Âm rất yêu hắn ta, nên những thứ này đã dễ dàng để cho cô ta nhìn thấy.

Nhưng cô ta chỉ là người phụ nữ yếu đuối, chẳng có tài lực phía sau nên dù có giữ bằng chứng cũng không thể làm gì hắn ta.

"Anh ta là cha của đứa bé trong bụng cô, liệu cô có đủ cam đảm để đưa anh ta vào tù không?" Cha tôi hỏi cô ta.

Thẩm Gia Âm bỗng cười, cúi đầu vuốt ve bụng.

"Chỉ khi anh ta mất tất cả thì lúc đó anh ta mới biết rằng trên thế giới này người yêu anh ta nhất chỉ có tôi thôi."

Thẩm Gia Âm điên rồi. Cô ta bị Cố Quyết chèn ép đến mức điên rồi.

Sau khi mẹ tôi làm đẹp trở về, cha tôi đã kể lại tất cả. Và mẹ tôi đánh giá rằng Thẩm Gia Âm đã bị mắc chứng t.r.ầ.m c.ả.m trước khi sinh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play