Ngày hôm sau , sân viện Nguyệt Uyển.

Giản Ly lúc này đang thực hiện công tác lành mạnh! ! chế độc! !.

ân quả là thân thiện với thiên nhiên , Tần Mặc Uyên thì không biết chạy đi đâu chơi rồi.

Tiêu Tuyết nhìn Giản Ly không ngừng làm ra chai chai lọ lọ nghi hoặc , tiểu thư rốt cuộc đang làm gì nha.

  " Tiêu Tuyết em muốn học y thuật không "
Giản Ly đang đem độc dược tẩm vào ngân châm ngước mặt lên nhìn Tiêu Tuyết hỏi.

  " Ách , tiểu thư ta có thể học sao ? "
Tiêu Tuyết nghe Giản Ly hỏi thì vui vẻ trả lời.

  " Tất nhiên nha "
Giản Ly phì cười đi vào trong phòng sao đó lại đi ra trên tay cầm một quyển sách đưa cho Tiêu Tuyết.

 
  " Có gì không hiểu liền hỏi ta "
  " Đa tạ tiểu thư " Tiêu Tuyết vui vẻ nói.

  " Nha ,bây giờ liền trở về từ từ học đi "
Tiêu Tuyết nghe Giản Ly nói liền gật đầu vui sướng rời đi.

Giản Ly nhìn Tiêu Tuyết rời đi sao đó tiếp tục ngồi xuống thực hiện công tác lành mạnh của bản thân.

 
Lý Dân đột nhiên từ trên trời rơi xuống doạ Giản Ly sợ muốn chết.

  " Lý thúc ta nói người lần sao không cần đột nhiên xuất hiện được hay không sẽ dọa mạng người đó "
  " Tiểu thư ta tới nói cho người thứ tốt người không muốn nghe ta liền đi rồi " Lý Dân nhìn tiểu thư nhà mình một cái làm bộ xoay người rời đi.

  " Khoang đã ! Là có cái gì thứ tốt ? "
  " Ngũ Sắc Tuyết Liên a , Tiêu Cảnh nghe nói sắp nở rồi "
  " Đúng là chuyện tốt , Lý thúc người đúng là người tốt mà "

Lý Dân nghe Giản Ly nói khoé môi hung hăng run run , hắn còn không phải người tốt chắc !!
2 ngày sau!

Lúc này núi Thiên Tuyết gần biên cảnh Tích Nguyệt và Đông Ly.

Giản Ly lột dịch dung khôi phục chính mình dung mạo đeo lụa trắng mạn che chạy đến ở bên cạnh nhìn chằm chằm Ngũ Sắc Tuyết Liên , sắp nở ra hắc hắc sắp hái được rồi một khắc nữa liền hoàn toàn nở ra.

  " Công tử Tuyết Liên vẫn chưa hoàn toàn nở "
Mặc Phong ngó Ngũ Sắc Tuyết Liên nhìn Tần Mặc Uyên nói.

Tần Mặc Uyên đeo bạch ngọc mặt nạ dưới mặt nạ gương mặt mang dịch dung , trên người lam y lay động , nghe Mặc Phong nói cũng không có trả lời chỉ nhìn về hướng Ngũ Sắc Tuyết Liên.

Giản Ly bên này nghe được nho nhỏ âm thanh giọng nói liền cảnh giác lên có người tới cùng nàng cướp đồ vật !! Hừ để xem ai nhanh hơn ai !!
Một khắc trôi qua , Giản Ly liền vận khinh công chợp lấy Ngũ Sắc Tuyết Liên đắc ý bỏ vào trong túi , nàng võ công tuy không hơn người nhưng chính là khinh công hơn người !
Mặc Phong trố mắt nhìn Ngũ Sắc Tuyết Liên vừa nở ra liền bị người hái mất , đây là cái quỷ gì tốc độ , Bắc Đường cũng không nhịn được môi run run.

  " Công tử chúng ta bị người hớt tay trên rồi ! "
Mặc Phong mấy người có thể nhìn thấy Giản Ly tất nhiên Giản Ly cũng có thể nhìn thấy bọn họ , nàng đắc ý vỗ vỗ túi muốn rời đi Tần Mặc Uyên giọng nói vang lên.

 
  " Y Tiên cô nương này không biết có thể đem Ngũ Sắc Tuyết Liên đưa lại cho ta hay không , điều kiện tùy cô nương ra "
Nam tử dễ nghe giọng nói khiến người khác cả người đều cảm thấy cả người đều phải tan chảy , nếu là ngươi khác có thể sẽ suy xét nhưng mà Giản Ly chính là không đồng ý ! Đồ vật trong túi nàng chính là của nàng !!
  " Ta vì cái gì muốn cho ngươi , có giỏi tới cướp a "
Tần Mặc Uyên nhìn Giản Ly một thân bạch y mang lụa trắng mạn che mặt đôi mắt linh động quen thuộc , giống như lần trước gặp mặt.

Giản Ly cũng nhớ ra hắn , người tháng trước xem nàng đốt Huyết Phong lâu nha.

Mặc Phong nghe Giản Ly nói khoé môi run rẩy.

  " Vị cô nương này rõ ràng là chúng ta đến trước , hơn nữa công tử nhà ta đã đưa ra điều kiện vì cái gì ngươi lại không biết tốt xấu như thế "
  " Tới trước liền của ngươi à , ta cái gì không biết tốt xấu hắn đưa điều kiện nhưng ta chính là không đồng ý , có giỏi liền tới cướp nha "
  " Vậy thì đắt tội "
Tần Mặc Uyên nói ra một câu trực tiếp động thủ , Giản Ly cũng không chịu yếu thế hừ lạnh vận nội lực tiếp chiêu.

Mặc Phong cùng Bắc Đường sốt ruột trên người bọn họ vương gia trúng độc hơn nữa là từ khi còn nhỏ mấy năm nay giải được một nửa , hơn nữa trong thân thể còn một loại khác độc , hiện tại động thủ sẽ không phát độc đi , nhưng chủ tử ra tay ghét nhất người khác xen vào bọn họ không thể ra tay được.

Giản Ly nhìn thấy Tần Mặc Uyên có sơ hở liền đánh một chưởng trúng ngực hắn còn nhân cơ hội tháo xuống mặt nạ của hắn.

Tần Mặc Uyên nhanh chóng lui về phía sau khoé môi tràn ra vết máu , sắc mặt cũng tái nhợt xuống.

Giản Ly nhìn thấy gương mặt của Tần Mặc Uyên hơi ngây ra dung mạo như trích tiên , mắt phượng sắc bén lạnh nhạt , một cái yêu nghiệt , so nàng tướng công không phân cao thấp nha.

  " Công tử ! "
Mặc Phong và Bắc Đường nhìn thấy Tần Mặc Uyên bị đánh trúng liền hốt hoảng nhanh chóng chạy đến bên cạnh hắn.

  " Vị cô nương này công tử nhà ta thân thể không tốt , cô nương có thể đem Ngũ Sắc Tuyết Liên đưa cho chúng ta hay không "
Bắc Đường thương lượng nhìn Giản Ly nói.

  " Vô dụng , độc trên người hắn Ngũ Sắc Tuyết Liên không trị được , ta thấy các ngươi vẫn là lo hậu sự cho hắn đi "
Giản Ly nhướng mày hài hước lại mang theo ác ý nói.

  " Ngươi ! "
  " Bắc Đường "
  " Y Tiên cô nương làm sao biết ta trúng độc ? "
Tần Mặc Uyên lạnh nhạt nhìn Giản Ly nhếch môi mở miệng.

  " Nhìn thấy , máu của ngươi có màu
hơi đen , hơn nữa võ công của ngươi chắc chắn cao hơn ta lại dễ dàng bị đánh như thế , bị đánh còn hộc máu chính là do độc trên người ngươi gây thương tổn , trên người ngươi độc mới giải được một nửa , còn có trên người ngươi còn một cái khác độc "
  " Hơn nữa người trúng độc từ khi còn nhỏ tuy có thể luyện võ công áp chế , nhưng mà tùy tiện động thủ liền chết chắc nha "
Giản Ly hơi nhíu mày , nàng vẫn chưa nhìn ra cái khác độc trong thân thể hắn là gì , nàng chỉ nhìn từ xa mà phán đoán , cho là thần tiên trên trời đứng xa như vậy nhìn ra được mới lạ đó.

Mặc Phong và Bắc Đường nghe Giản Ly nói liền há hốc mồm nhìn qua máu liền đoán được nhà bọn họ vương gia thân thể trúng độc , không cần như vậy lợi hại đi , không đúng đây là Y Tiên không lợi hại như thế thì như thế nào là Y Tiên nha.

  " Đi thôi "
Tần Mặc Uyên nghe Giản Ly nói cũng không dao động xoay người rời đi.

Mặc Phong cùng Bắc Đường nhìn thấy hắn rời đi liền đi theo hắn , Giản Ly ở phía sau đen mặt , chạy đến trước mặt Tần Mặc Uyên.

  " Uy , ta nói ngươi như thế nào liền bỏ đi rồi , độc trong người ngươi ta trị ! "
  " Y Tiên cô nương này , ngươi không phải nhìn thấy dung mạo công tử nhà ta liền động lòng muốn lợi dụng để công tử nhà ta lấy cô đó chứ "

Mặc Phong che chắn Tần Mặc Uyên đề phòng nhìn nàng , mở miệng nói.

Giản Ly khóe môi hung hăng run rẩy nhìn Mặc Phong.

  " Ai hiếm lạ hắn ! bổn cô nương có bổn cô nương ngốc tướng công ! "
Giản Ly: lỡ mồm rồi! !.

.

Giang hồ đều nói Y Tiên vẫn là cái độc thân người , nàng là đang nói cái gì vậy trời.

Tần Mặc Uyên nghe ba từ ngốc tướng công ánh mắt loé lên , trong lòng nao nao.

Mặc Phong nghe Giản Ly nói ách một tiếng.

  " Như thế nào có chữa hay không ! "
  " Được "
Tần Mặc Uyên nhếch môi cười nhợt nhạt , sắc mặt hắn hiện tại càng tái hơn bộ dáng mỹ nam bệnh.

Giản Ly liếc nhìn hắn hừ nhẹ rút ra ngân châm , quay qua nhìn Mặc Phong.

   " Nhìn cái gì mà nhìn , đỡ hắn lại gốc cây kia ngồi đi , mang nước đến đốt lửa lên "
  " Vì cái gì muốn tìm nước còn đốt lửa ? "
Mặc Phong nghi hoặc.

   " Ha , vì cái gì ? Bởi vì ta ngân châm có độc ngươi tin hay không ta hiện tại đâm chết hắn ! "
Mặc Phong nhanh chóng lắc lắc đầu chạy đi tìm nước , Bắc Đường đỡ Tần Mặc Uyên ngồi xuống dưới gốc cây sao đó đi nhóm lửa lên.

Giản Ly vừa mang ra mấy cái ngân châm Mặc Phong liền đem nước trở lại , nàng đem ngân châm ngâm trong nước đổi nước vài lần sao đó cẩn thận thử xem còn dính độc hay không mới đem hơ trên lửa.

Giản Ly cầm ngân châm bắt đầu đâm lên ***** ** trên người Tần Mặc Uyên , đem ngân châm đều cắm đến trên người hắn liền đứng dậy.

Tần Mặc Uyên nhắm mắt gắt gao nhíu mày , sắc mặt càng lúc càng tái xuống , trên trán đổ mồ hôi lạnh , có thể nhìn thấy hắn tay siết chặt nhẹ run rẩy.

Giản Ly chậc chậc vài tiếng tên này đúng là lợi hại , dùng biện pháp mạnh mẽ ép độc ra ngoài đau đớn như thế cũng không có kêu ra tiếng , cũng may độc trong người hắn giải được một nửa nàng mới dám mạo hiểm sử dụng biện pháp này , nếu không muốn ngay lập tức giải độc e là vô phương.

Này biện pháp thật ra không có 100% thành công nhưng là về tay nàng ít nhất là 80 , nếu thất bại , ha ha người này sẽ trực tiếp phế đi !
Giản Ly về sau sẽ tự hỏi vì cái gì nàng ở bên cạnh Tần Mặc Uyên cũng có mấy tháng nhưng lại không biết hắn trúng độc , là nàng y thuật không đủ vẫn là hắn che giấu quá tốt , Giản Ly tới lúc đó chắc chắn sẽ nghiêm trọng hoài nghi nhân sinh.

Mặc Phong và Bắc Đường sốt ruột nhìn Tần Mặc Uyên.

Nửa canh giờ sau Tần Mặc Uyên phun ra một ngụm máu đen , cả người hắn đều dựa vào thân cây phía sau.

Giản Ly nhìn hắn một cái quả nhiên thành công mức độ thành công còn hoàn mỹ hơn nàng tưởng.

Nàng lại đánh giá hắn một chút sao đó tiến lại rút ngân châm ra , quay đầu nhìn hai người Mặc Phong và Bắc Đường :
  " Xong rồi , đem cái này cho hắn uống trong vòng ba tháng đảm bảo hắn trở lại khỏe mạnh như thường "
" Nhưng mà trong vòng ba tháng hắn mà động thủ! ta không có đảm bảo hắn thân thể có thể chịu nổi hay không , chịu nổi thì tàn phế , chịu không nổi!.

.

hì hì các ngươi biết nên làm gì rồi đó "
Giản Ly móc ra một lọ thuốc tùy tiện quăng cho Bắc Đường hài hước nói.

  " Đa tạ "
Tần Mặc Uyên nhìn Giản Ly nói.

  " Trong người ngươi còn có một loại độc , ta muốn biết tên của nó "
Giản Ly tươi cười nói.

  " Y Tiên cô nương giúp ta giải nó "
Tần Mặc Uyên nhìn trước mắt nữ nhân  nhàn nhạt giọng nói giống như người trúng độc không phải hắn giống nhau.

    " Không, hứng, thú ! "
Giản Ly trợn mắt nhìn hắn , nàng là tò mò hỏi ai muốn cho hắn giải độc nàng cũng không phải làm việc không công được chứ , vừa nãy do nàng bị thương hắn nên mới giúp hắn được chứ.

   " Nếu ta lấy Huyết sắc liên làm điều kiện trao đổi , không biết có đủ làm Y Tiên cô nương hứng thú hay không ? "
Tần Mặc Uyên mặt không đổi sắc như cũ bên môi nhợt nhạt ý cười mở miệng đưa ra điều kiện.

Giản Ly nghe hắn nói trong lòng bắt đầu rối rắm , một bên là thời gian ngủ , một bên là hiếm có Huyết sắc liên không thể nói nàng là có chút động tâm.

Nàng trong lòng cán cân không ngừng lên xuống cuối cùng bặc một cái , nghiên về Huyết sắc liên.

Tần Mặc Uyên muốn cười vừa nãy nàng rối rắm đều viết ra mặt dường như , không ngờ Y Tiên lại có một mặt ngây thơ đáng yêu như thế đâu.

Tần Mặc Uyên phản ứng lại bị chính mình suy nghĩ cấp kinh ngạc , hắn như thế nào có thể nghĩ như thế đâu , nương tử hắn mới nhất đáng yêu.

Giản Ly ngước mắt nhìn nam nhân trước mặt hỏi :
   " Cái gì độc ? "
   " Phệ tâm ".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play