.
Sáng sớm, cũng như mọi ngày, Minh đã ra sân tập từ lúc tờ mờ, mặt trời chưa lên.
Khác hôm qua, nay cậu bắt đầu tập bộ pháp trước tiên, trong ánh nhập nhoạng nhưng rõ ràng thông qua âm dương nhãn, cậu hoàn toàn trông rõ những dấu chân vẽ ra những bước liên tiếp nối thành vòng tròn.
Minh cũng sải bước vào trong, cậu đắm chìm trong trạng thái tu luyện diệu huyền, bước chân đều đặn dậm, rồi nhảy, có khi lại bước rất nhỏ, xoay chuyển thành một hình cung .
Tuy cậu vẫn chưa ngay lập tức thực hiện được nghịch bước cùng nhảy bước loạn vị trong đồ hình dấu chân, nhưng cậu cũng đã nắm vững cước bộ thuận dòng.
Thông qua thực chiến tối qua, cậu càng rút ngắn điểm tiêu hao linh lực và nới rộng phạm vi to nhỏ của hai đồ hình thất tinh.
Có chút hài lòng, Minh nhảy ra khỏi vòng tròn, linh lực vẫn chưa tiêu hao quá mức, cậu cũng đang mở tự động tu luyện cả ba lĩnh vực, thần thức, linh thực và luyện thể.
Mỗi ngày dụng 1% quỹ tích, khiến cơ cấu bảo toàn của ba loại tự động tu luyện được cân bằng, khiến cậu có dư thừa thêm thời gian tập luyện trước khi cạn kiệt linh lực phải ngồi xuống hồi phục.
Vào từ lúc bắt đầu vào sáng nay, cậu cũng đã dùng 1% quỹ tích để tăng lên Luyện Khí Tầng 6.
Minh đứng lên, bắt đầu bước ra bãi đất trống bên cạnh, luyện Diễn Kiếm Thế.
Ngày vừa lên, ánh mặt trời chiếu ánh cam hồng tươi sắc phủ lên vạn vật, cũng tỏa ánh sáng chiếu rọi người thanh niên vung kiếm không ngừng trên mặt đất.
Bóng người cùng kiếm trải dài, thoăn thoắt biến đổi.
Qua ngày hôm qua chiến đấu cùng Nhật, cậu cũng hiểu sâu hơn về kiếm thế.
Kiếm nói cho cùng là một loại vũ khí, với chiều dài không quá dài để có thể linh hoạt huy động trong tay, kiếm có 2 lưỡi hai bên, một đầu mũi nhọn và vùng thân bằng.
Thân kiếm hai bên không sắc có thể dùng hộ thân, lưỡi kiếm dùng để chém và mũi kiếm để đâm.
Cho nên tựu chung lại, kiếm thế của Minh xoay quanh đỡ là phụ, chém và đâm làm chính, tất cả thế kiếm tấn công đều xoay quanh chém và đâm.
Khi đã rút kết lại được như vậy thì cậu luyện Diễn Kiếm Thế hoàn toàn thông thuận, càng lúc, cậu càng cảm giác như chính thanh kiếm dẫn dắt cậu đánh ra, mà không phải cậu cố tình thực hiện bất kỳ một thế nào.
Luyện tập một hồi cho tới cạn kiệt linh lực, nhưng cũng làm cậu tỉa gọt kiếm thế đơn giản tới tận cùng, nhưng lại hiệu quả tới vô cùng.
Minh ngồi xuống đọc thầm Thanh Tĩnh Kinh khôi phục linh lực, cũng lạ lùng không hiểu tại sao, ngày hôm nay Thanh Tĩnh Kinh lại phát huy công hiệu hồi phục nhanh hơn mọi lần rất nhiều..
Một lát sau Minh đứng dậy, đi về hướng núi, dẫn ra ngọn thác lớn.
Đường rừng dần trở nên thân quen, leo núi cũng không còn vấn đề với khả năng của cậu, Minh thoăn thoắt dậm nhảy qua các tảng đá, leo lên vách núi, sức vận động của cậu lúc này đã hơn người thường nhiều lần.
Ánh mặt trời chiếu sáng phản ánh mặt nước trong xanh bên dưới thác, lấp lánh cả một khu vực.
Minh bước chân dẫm lên những viên sỏi ra gần phía bờ nước.
Cậu hít một hơi thả lỏng cả người lẫn tinh thần trước khi rút kiếm từ hộp đựng đằng sau ra, phóng xuống nước.
Mặt nước xanh bỗng chốc bị khuất động, bọt nước văng tung tóe, còn Minh dần dần chìm sâu vào đáy con sông.
Mở mắt ra, làm quen với cảm giác nước bao bọc quanh người, Minh bắt đầu tập luyện, không phải tập bộ pháp hay kiếm thế, mà luyện bộ công pháp cậu dung hợp được hôm qua, Âm Dương Thất Tinh Kiếm Thế.
Quen dần dưới làn nước trong xanh xung quanh, Minh bắt đầu chuyển động.
Cậu bước đạp thất tinh, nhưng không như trên bờ, lực cản nước làm ảnh hưởng tính toán vị trí của cậu, cũng như làm mức tiêu hao linh lực của cậu tăng lên nhiều hơn trên cạn nhiều.
Thế là cậu không hấp tấp nữa, mà chỉ dám bước chậm rãi, để quen dần với áp lực nước, cũng như học cách điều tiết linh lực cho phù hợp.
Cậu cứ luyện tập chậm rãi như vậy, mất cả buổi trưa mới dần dần làm quen với chuyển động dưới nước, tuy vẫn rất chậm, nhưng cậu từ từ đã bước đúng vào tinh vị, và giảm thiểu số tiêu tốn linh lực.
Minh cứ luyện tập đến hết hơi thì ngoi lên mặt nước thở lấy không khí, rồi lại lặn xuống luyện tập.
Cứ lặp lại như vậy, cho đến cạn linh lực thì bơi vào bờ ngồi tụng Thanh Tĩnh Kinh khôi phục.
Mãi tới khi chiều tà, không biết qua bao nhiêu bận ngoi lên sụp xuống, cậu mới dần quen thuộc với bộ pháp và kiếm thế dưới nước.
Lúc này nếu có người ngoài quan sát, sẽ thấy Minh lướt nhanh dưới mặt nước, di chuyển thành những vòng đồng tâm.
Cậu sau bao khó nhọc thử nghiệm, cuối cùng khám phá ra cách dùng linh lực bao phủ một lớp mảnh như lưỡi kiếm toàn bộ người cậu cùng thanh kiếm gỗ.
Lớp linh lực mảnh này có tác dụng rẽ tách nước ra, khiến chuyển động dưới nước của cậu thuận tiện, mượt mà và nhanh hơn rất nhiều.
Quan sát thoáng qua thì tưởng là cậu vẫn dung nhập dưới nước, nhưng thực chất, nước lại chỉ sượt qua màng linh lực mỏng, bị nó cách ra khiến dòng nước bị tách lìa.
Chuyển động của cậu cũng thuận theo sự chẽ dòng nước mà di chuyển theo, làm cho tốc độ tăng lên chóng mặt.
Phương pháp này trọng điểm là phải sử dụng thật điêu luyện linh lực.
Cái khó nằm ở chỗ làm sao càng lúc càng làm lớp màng linh lực mảnh đi, nhưng mảnh đi không phải là bỏ bớt linh lực, vì nếu linh lực quá mỏng manh không đủ chống đỡ sẽ bị sức nước làm vỡ tan, khiến cậu di chuyển bị trật vị.
Ngược lại nếu lớp màng quá dày sẽ không đủ sự sắc bén để cắt dòng nước.
Qua bao thử nghiệm cùng linh cảm, lại nhớ đến lời ông lão nói, đến bước Trúc Cơ cần phải áp súc linh lực..
Nhờ đó, cuối cùng thì Minh đã tìm cách thích hợp, chính là phải áp súc linh lực lại cho thật mảnh thật sắc.
Ban đầu áp súc rất tiêu hao linh lực, vì nó phải chồng đè lên nhiều lớp linh lực lại với nhau, nhưng qua thử nghiệm, cậu dần dần tìm ra lộ tuyến kinh mạch và số lớp linh lực áp súc thích hợp.
Khi áp súc hình thành theo đúng lộ tuyến tương ứng, thì linh lực tự nhiên tạo ra lớp màng linh lực như ý cậu mong muốn.
Chỉ lần đầu tiên tạo ra lớp màng mới tốn hao linh lực nhiều, càng về sau, linh lực chỉ dùng để dẫn dắt lớp màn đã tạo ra sẵn, giữ trong lộ tuyến kinh mạch, nên tốn rất ít linh lực duy trì.
Nhưng lúc này đây hệ lụy phát sinh.
Là cậu phải vận dụng thần thức rất nhiều.
Từ áp súc dẫn vào kinh mạch rồi giữ nó, sau lại phát động bao bọc toàn thân, hướng linh lực duy trì lớp màng, cùng với điều động thần thức luôn luôn, để giữ cho lớp màng linh lực lúc nào cũng trong trạng thái sắc bén.
Lớp linh lực càng mỏng càng sắc, thì cậu phải vận dụng thần thức nhiều hơn để bảo lưu lấy mực độ linh lực bao bọc, tiêu hao.
Rất may thay, hôm qua thông qua tụng đọc bia đá Tâm Kinh, thần thức cậu đã được cô đọng tới một mức độ đáng ngạc nhiên, cường độ ánh sáng cũng sáng lên so với trước vô số lần, nên cậu cũng dư dả thần thức mà chia ra kiểm soát lớp màn linh lực bao phủ quanh thân.
Trải qua thời gian từ sáng đến khi hoàng hôn buông xuống, Minh mới thành công tạo ra một lớp vừa đủ áp súc linh lực để chống lại dòng nước, vừa đủ mảnh và sắc để chẽ dòng nước ra, lại vừa đủ bao phủ toàn thân cùng với tạo ra lộ tuyến kinh mạch phù hợp để luôn luôn giữ vững lớp màng bọc này, mà lại tiêu hao linh lực ở mức thấp nhất có thể, cho phù hợp với mức linh lực Luyện Khí Tầng 6 của cậu.
Khám phá ra phương pháp, Minh tự gọi nó là Linh Lực Kiếm Thể, chỉ đơn giản là linh lực sắc bén như kiếm bao bọc toàn bộ thân thể, nghe vô cùng hợp lý, cùng dễ hiểu.
Mà sau khi hình thành chính xác lộ tuyến vận hành của phương pháp này thì Cấu Trúc cũng đã thông báo cậu tạo ra công pháp mới, cũng được đặt vào phần Tu Tiên của Thiên Phú Kẻ Đi Tìm, tất nhiên tên cậu cũng đã sửa lại bằng tên mới cho dễ nhớ.
Minh mở mắt, cảm thấy đầy tràn linh lực, cậu vừa mới hồi phục xong.
Lần này cậu muốn sử dụng phương pháp vừa mới thành công tạo ra, để luyện Âm Dương Thất Tinh Kiếm Thế dưới nước.
Nhanh như cắt Minh phóng xuống nước, làn nước buổi chiều tối lạnh hơn ban ngày nhiều, bao bọc quanh cậu, Minh cũng từ từ lặn xuống đáy sông sâu.
Cảm nhận được sức kéo của nước đè lên toàn bộ cơ thể.
Ngay lúc này, cậu muốn thử nghiệm.
Minh vận linh lực theo lộ tuyến công pháp mới, thần thức cũng theo đó mà điều động linh lực bao phủ kinh mạch theo lộ tuyến mới hình thành.
Từ từ thẩm thấu ra bên ngoài, áp vào làn da một lớp màn linh khí sáng hơn bình thường, nhưng lại vô cùng mảnh và sắc.
Quan sát từ xa bằng âm dương nhãn sẽ thấy giống như bề mặt da của cậu đang phát ra ánh sáng năm màu nhàn nhạt.
Ngay khi màn linh khí xuất hiện, Minh biết mình đã thành công, vì lúc này cậu cảm giác được nước đang ‘trôi’ qua người, mà không một chút dính vào thân thể cậu.
Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ