Trình Khanh có thể cảm nhận được mất mát của láng giềng vây xem.

Sau khi nàng tỉnh lại đã từng soi gương.

Ngũ quan chỉ có ba bốn phần giống với kiếp trước, sau khi bệnh nặng một hồi khí sắc vô cùng kém, nàng đối với bộ dáng hiện tại cũng rất không vừa lòng, đích xác khó coi.

Còn có, nàng ở hiện đại cao 1m7, bây giờ lại không đủ 1 mét 5, quả thực không thể nhẫn.

Hiện tại, nàng chính là một tiểu lang ốm yếu——Trình Khanh chắp tay thi lễ với láng giềng:“Chư vị láng giềng, xin hỏi nơi này có phải nhị phòng Trình thị ở Nam Nghi hay không?”Nhóm láng giềng đồng thời gật đầu.

Trình Khanh mặt ủ mày chau:“Rõ ràng đã cho người truyền tin về nhà cũ, sao không ai trông cửa? Chẳng lẽ chúng ta bôn ba suốt ba tháng, đỡ linh cữu về quê, vong phụ thế nhưng không thể phát tang từ nhà cũ!”(*) Vong phụ: người cha đã chếtNhóm láng giềng nhìn quan tài, lại nhìn mấy người Trình Khanh và Liễu thị mặc đồ tang, có láng giềng cũ ngạc nhiên hỏi:“Tiểu lang quân, vong phụ của ngươi là người nhị phòng Trình gia sao?”Trình Khanh vẻ mặt bi thống gật đầu.

“Gia phụ đúng là trưởng tử của nhị phòng Trình thị ở Nam Nghi, bất hạnh chết tha hương, bất hiếu tử Trình Khanh cùng mẫu thân và các tỷ tỷ đỡ linh cữu về quê, muốn đưa vong phụ xuống mồ an nghỉ.

”Nàng bi thống vốn là diễn kịch, nhưng nghe tiếng khóc của đám người Liễu thị, chỗ sâu trong thân thể cũng mạc danh dâng lên một cỗ bi thương, diễn kịch diễn thành thật, cũng rơi lệ theo.

Là chấp niệm của tiểu cô nương còn chưa có tan đi.

Trình Khanh bên này đang bi thống diễn giả trở thành thật, nhóm láng giềng cũ đã nổ tung —— nhị phòng Trình gia hôm nay thực sự có tuồng xem, trong quan tài lại là đích trưởng tử Trình Tri Viễn của nhị phòng!Không nói đến Trình Tri Viễn tuổi xuân chết sớm khiến người bóp cổ tay thổn thức, chỉ nói đến việc thê nhi của Trình Tri Viễn đưa linh cữu về quê, nhị phòng Trình gia lại đóng chặt cửa, không muốn để quan tài Trình Tri Viễn vào cửa, cũng quá không nói đạo lý.

—— Đúng là mẹ kế quản lý gia đình, ức hiếp trưởng tử do nguyên phối sinh ra đến như vậy?“Đúng là hoang đường!”“Thật là ức hiếp người……”“Cô nhi quả phụ cũng hạ thủ được.

”“Đây là oán cũ nhiều năm, Trình Tri Viễn không làm trưởng tử nhị phòng, lại muốn phân gia tách xa khỏi mẹ kế, hiện giờ ——”Hiện giờ Trình Tri Viễn đã chết, chỉ còn lại cô nhi quả phụ, tất nhiên là do mẹ kế Chu thị định đoạt.

Trình Tri Viễn mười chín năm trước cãi nhau trở mặt với mẹ kế Chu thị, mời tông tộc Trình thị làm chủ phân gia, sau đó đưa thê tử mới cưới rời khỏi huyện Nam Nghi, nhoáng lên đã mười chín năm, rốt cuộc không thấy trở về.

Chuyện xưa này, nhóm láng giềng cũ đều còn có ấn tượng.

Mọi nhà đều có nội tình riêng, chuyện của nhị phòng bọn họ cũng không quản được.

Nhưng Trình Tri Viễn đều đã chết tha hương, cô nhi quả phụ đỡ linh cữu về quê, mẹ kế Chu thị lại đóng cửa không ra, không cho quan tài tiến vào nhà, thật sự quá đáng.

Người như vậy, chỉ vì con trai đẻ làm tri châu, mới được gọi một tiếng “Chu lão phu nhân”, nhưng đức hạnh lại không xứng!Bộ dáng Trình Khanh xanh xao vàng vọt đáng thương, còn có Liễu thị mang theo ba nữ nhi khóc thút thít, gợi lên sự đồng tình rất lớn của nhóm láng giềng.

Lão trượng nói chuyện cùng Trình Khanh trước đó liền cực kỳ oán giận:“Trình tiểu lang, cháu chớ hoảng sợ, Trình thị là đại tộc Nam Nghi, gia phong thanh chính, gia quy nghiêm, cũng không phải người nào đó có thể cố tình làm bậy.

Nhị phòng tuy có một vị quan ngũ phẩm, nhưng tộc trưởng Trình thị lại không phải người nhị phòng, chắc chắn sẽ có người làm chủ cho các cháu!”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play