Những cơn mưa tháng Tám luôn thành từng đợt, cứ thế rơi không ngớt, có khi còn kéo dài cả ngày.Hạ Lộ liếc nhìn sắc trời, quả nhiên mưa đã ngừng, chỉ là mây đen vẫn cuộn dày đặc, đen kịt.
“Sửa xe tốn bao nhiêu tiền? Ngày mai tôi sẽ mang đến cho anh.” Hạ Lộ vừa nói vừa cởi áo.“Trước mắt em cứ mặc áo vào đi, có thời gian thì đến đây trả cũng được.” Đới Dự thu hồi tầm mắt, liếc đi nơi khác."Khỏi, vẫn là trả luôn cho anh đi." Hạ Lộ nào dám mặc áo của đàn ông con trai về nhà, đến lúc đó kiểu gì cũng phải trải qua một phen tra hỏi.Đới Dự không lên tiếng, lấy tay chỉ chỉ vào bra của cô, rồi lại kéo áo che người cho cô.Hạ Lộ khó hiểu cúi đầu.Vừa nhìn thấy thì Hạ Lộ đỏ mặt luôn - hôm nay cô mặc một chiếc áo bra màu vàng nhạt, vẫn chưa khô sau khi bị ngấm nước mưa.
Qua lớp vải nửa trong suốt, cô còn có thể nhìn thấy những bông hoa màu hồng trên áo lót của mình.Hạ Lộ vội vàng mặc lại áo sơmi, hiếm thấy lắp bắp nói: "Thế, thế sửa xe tốn bao nhiêu tiền? Ngày mai tôi sẽ gửi kèm theo áo.""Cũng đã nói miễn phí cho em rồi mà, người lớn sao có thể lật lọng được." Đới Dự híp mắt ngậm điếu thuốc, cũng không nhìn nàng, "Coi như là xin lỗi em!"Hạ Lộ cho rằng anh đang nói đến chuyện không cho cô ghi sổ lúc nãy, liền lẩm bẩm, chẳng lẽ trong lòng anh ta mình nhỏ mọn như vậy sao?Mãi cho đến khi cô đạp xe đi vào cánh cổng phía sau nhà máy thông đến khu nhà lầu, cô mới tỉnh táo lại, những gì anh ta nói có thể là về chuyện lần trước ở trong câu lạc bộ công nhân...Hạ Lộ gạt chân chống dựng xe đạp ở dưới hành lang của ngôi nhà nhỏ hai tầng màu trắng.Khi cô mang cặp sách bước vào phòng khách thì bị tình huống trong phòng làm cho sửng sốt.Lúc này, căn nhà vốn nên vắng lặng lại nhộn nhịp bất ngờ.Mẹ cô và dì Lý đang mang trà bánh từ phòng bếp đi ra."Mẹ, sao giờ này mẹ lại ở nhà?” Hạ Lộ cùng mấy vị khách đang ngồi trong phòng khách chào hỏi rồi nhanh chóng qua tìm mẹ cô.Khuôn mặt mẹ Hạ có chút phờ phạc, vẻ mặt lo lắng nói: "Còn không phải tại ba con! Buổi sáng lúc ba con đang tham dự buổi họp báo cáo công việc cho nhóm nghiên cứu của Cục Cơ khí Số 1 thì đột nhiên té xỉu.
Điện thoại gọi tới bệnh viện báo cho mẹ nên mẹ chạy nhanh về nhà luôn!”Hạ Lộ siết chặt cánh tay mẹ, lo lắng nói: "Ba con đâu?""Đang nghỉ ngơi trong phòng ngủ chứ đâu! Lại là bị tuột huyết áp! Đang cho ổng truyền đường glucô.
Cũng đã tuổi lớn như vậy rồi mà không cho người ta bớt lo được!"Thư ký Hầu đang đứng bên cạnh nhanh chóng thanh minh cho lãnh đạo: "Chủ nhiệm Hà, lần này chủ yếu là do tôi sơ suất trong công việc.
Phó giám đốc Hạ mấy ngày nay vẫn luôn bận rộn chỉ đạo công việc, tôi cũng vì đó mà bận rộn theo, bận quá quên luôn nhắc nhở Phó giám đốc Hạ ăn cơm! Có gì thì cứ phê bình tôi đi!"Sắc mặt mẹ Hạ dịu đi một chút: "Liên quan gì đến anh chứ, vợ chồng 20 năm, tôi còn không biết tính ông ấy sao? Cứ đụng vào nghiên cứu khoa học là lục thân không nhận! Ngay cả chính bản thân ổng cũng quên luôn không chừng!"Trong phòng khách có một vị khách là đại diện của nhóm nghiên cứu Cục Cơ khí Số 1 đến đây thăm hỏi, an ủi.
Dù sao thì Phó giám đốc Hạ cũng là bị ngất xỉu khi đang tham gia buổi họp báo cáo công tác của bên cục bọn họ.
Bọn họ không thể cứ thế bỏ mặc không quan tâm được.Nghe được cuộc nói chuyện của mẹ Hạ và thư ký Hầu, vị đại biểu này cũng âm thầm gật đầu.Hạ Khải Hàng là tiến sĩ Liên Xô, một chuyên gia có danh tiếng lâu năm trong lĩnh vực công nghệ quân sự.Hai năm trước ông mới được Bộ trưởng Lý của Bộ Công nghiệp Cơ khí Số 1 đích thân ra lệnh điều chuyển từ thủ đô đến Nhà máy Cơ khí Tân Giang để chủ trì công việc nghiên cứu và phát triển kỹ thuật.Vào thời điểm đó, do các chuyên gia Liên Xô tại Trung Quốc đều bị triệu hồi về nước với quy mô lớn nên nhiều dự án nghiên cứu khoa học hợp tác Trung-Xô bị gián đoạn, trong đó có dự án động cơ của Nhà máy Cơ khí Tân Giang.Hạ Khải Hàng quả nhiên đã không để cho bộ trưởng Lý thất vọng!Nhà máy Cơ khí Tân Giang, một nhà máy khởi đầu dựa vào việc bảo trì động cơ, lại tại thời điểm quan trọng có thể tự mở ra một con đường phát triển mới cho mình.
Tin tức tốt về sự thành công của thử nghiệm động cơ hàng không tự thiết kế đã được công bố, điều này không thể nghi ngờ là đã tạo động lực cho sự nghiệp nghiên cứu khoa học vốn hơi tụt hậu tại Trung Quốc.Mục đích của nhóm nghiên cứu của họ là nghe báo cáo về thành quả nghiên cứu của động cơ mới.Không ngờ, Hạ Khải Hàng liên tục chiến đấu hăng hái mấy ngày liền, thể lực kiệt quệ, ở trước mặt bọn họ cứ như vậy mà ngất đi!*.