Trước đây, Chu Lâm An cũng không cho rằng bản thân thua kém Lâm Nha bao nhiêu, cho dù ngoại hình không bằng hắn thì khí chất và cách nói chuyện cũng hơn rất nhiều so với một tên nhà quê lớn lên ở vùng nông thôn như hắn.
Nhưng khi tận mắt nhìn thấy, cho dù người khác không nói thì Chu Lâm An cũng biết bản thân mình thấp hơn Lâm Nha một cái đầu.
Đối phương muốn ngoại hình có ngoại hình, muốn khí chất có khí chất, ăn nói lại nhỏ nhẹ, khiến cho người ta chỉ nghe thôi cũng đã cảm thấy rất thoải mái, từ tận đáy lòng cũng không nỡ từ chối hắn, như thể chỉ cần hắn mở miệng, bản thân sẽ sẵn sàng cho hắn bất cứ thứ gì mà hắn muốn.
Lâm Nha cũng nhìn thấy hắn ta đi vào, trong mắt lộ ra ý cười, nốt ruồi lệ ở đuôi mắt lại càng xinh đẹp, khiến người ta nhìn vào khó mà quên được.
Hắn nói: “Vị này chắc hẳn là đệ đệ Chu gia phải không? Lớn lên cũng xinh đẹp quá, mau tới đây ngồi đi.”
Vừa rồi khi nói chuyện với Hạ Miên, Lâm Nha còn mang theo sự hờn dỗi của thiếu niên nhưng Lâm Nha đang chào hỏi Chu Lâm An lúc này lại là chủ quân của một phủ, là Thanh Hòa huyện chủ do Hoàng thượng thân phong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT