Thiếu niên hệ hỏa bị ánh mắt nghiêm túc hỏi thăm của cô nhìn chằm chằm đến cười không nổi.Cậu ta chính là nhất thời lắm miệng, thấy cô bỏ chạy bị tang thi đuổi theo cắn không được người, lấy đầu đi đụng với tang thi ngược lại bị tang thi đánh ngã, cảm thấy chuyện này thật sự quá buồn cười.Cậu ta ở bên ngoài lăn lộn sờ soàng một tháng, lần đầu tiên gặp được người sống sót yếu đuối như vậy.

Có lẽ là bởi vì đã lâu không gặp qua, thế nhưng cảm giác cô rất đáng yêu, không nhịn được lại dọa cô.Kết quả dường như làm cho người ta sợ hãi?Thiếu niên biết phục thiện từ trong ba lô móc ra một túi kẹo dỗ dành người khác nói: "Em gái đừng tức giận, anh trai sai rồi, anh trai xin lỗi em nhé."Bùi Tần Tần tức giận: “Ai là em gái cậu?" Lông của cậu mọc đủ rồi sao?Thiếu niên cười hì hì nói: "Anh đã năm hai rồi, em còn đang học trung học, em nhất định là em gái a."Cậu chỉ mới học trung học, gia đình cậu chỉ có cậu đi học trung học mỗi ngày! Tôi đã học năm thứ ba! Tôi cao hơn cậu một bậc!Cô gái nhìn mặt Bùi Tần Tần, phát hiện khuôn mặt cô mặt mày trong suốt đầy collagen, quả thật rất giống học sinh còn chưa ra khỏi tháp ngà.

Bất quá con gái tương đối hiểu con gái, bộ dạng non nớt cùng ngây thơ không nhất định chính là tuổi còn nhỏ.Cô ta hỏi Thiếu niên hệ hỏa: "Tô Địch, làm sao cậu biết cô ấy còn đang học trung học?"Thiếu niên hệ hỏa Tô Địch nhếch khóe miệng nói: "Trong nhà em ấy có đồng phục nhất trung, vừa rồi khi em vào nhà em ấy nhìn thấy, cũng không thể là của anh trai em ấy chứ?"Bùi Tần Tần nhớ tới quần áo ngày được lão đại cứu: "..."“Đúng, chính là của anh trai tôi! Cậu có ý kiến gì không?"Vừa dứt lời, trán bị bắn một cái lưu lại dấu đỏ.Cô đau đớn che đầu, lặng lẽ quay đầu lại liếc mắt nhìn lão đại, quả nhiên lại bị nghe thấy QAQ.Bùi Tần Tần chua xót đến cực điểm, cô không nói lời nào, khom người đi rút nỏ tiễn.Mà Chu Hành bên kia chuẩn bị sẵn sàng, một người đã đi xuống tiếp ứng, đang hô chị gái nhỏ có tóc rối dã man rời đi.Chị gái nhỏ tóc rối đi rồi, còn lại Tô Địch cười vui vẻ lại đây giúp cô rút tiễn nói: "Em gái, em hẳn là không có dị năng chứ?"Lúc trước tiếng mưa quá lớn, bọn họ cách nhau tương đối xa, Tần Xuyên cùng Bùi Tần Tần nói chuyện âm thanh lại rất nhỏ, bọn họ tự nhiên nghe không thấy nội dung đối thoại của hai người, cũng không biết Bùi Tần Tần có thể thúc đẩy thực vật dị biến.Bùi Tần Tần cảm thấy người này thật sự là hết chuyện để nói, từng câu từng chữ giẫm lên điểm tức giận của cô mà khiêu vũ a.“Ai nói tôi không có dị năng? Những thứ rau cải này, cái này, cái này! Đều là do tôi biến!" Bùi Tần Tần không muốn bại lộ dị năng của mình, cố ý tức giận chỉ vào cây cải dị biến trên mặt đất nói là mình làm, nhìn giống như là đang giận dỗi, ngược lại bỏ đi nghi ngờ của người khác.Tô Địch cũng không tin cô là người có năng lực, vuốt lông thuận nói đúng đúng, sau đó giống như dỗ dành trẻ nhỏ cho đường nói: "Em gái a, thân thể em có năng lực không giống người bình thường, chỉ riêng thể lực đã chênh lệch rất lớn.

Ví dụ như...!Ừm, anh là con trai, anh sẽ không so sánh với em, hay là lấy chị Phạm làm ví dụ đi.

Em xem, vì sao chị ấy lại có thể đá bay tang thi này, mà em không thể? Lý do là em là một người bình thường, chị ấy là một người có năng lực.

Người có năng lực ngoại trừ có dị năng ra, phương diện sức mạnh thân thể cũng được tăng cường, anh trai của em chưa từng nói qua những thứ này sao?"Bùi Tần Tần lắc đầu.Nếu mà nói như vậy, người sống sót bình thường còn chơi da rắn à? Bắt buộc kẻ mạnh nhất mới sống sót?*chơi da rắn: thường được dùng để miêu tả người hoặc đồ vật, hoặc sự kém cỏi về mặt kỹ thuật ở một khía cạnh nào đó, cũng là ý phàn nàn."Ai, anh trai của em bảo vệ em như vậy là không ít, em đã từng giết qua tang thi chưa?" Tô Địch đưa kẹo đã lột đến bên miệng cô, Bùi Tần Tần ghét bỏ nhìn, lui ra phía sau tỏ vẻ không cần, lắc đầu trả lời câu hỏi của Tô Địch."Anh biết mà." Cậu ta trở tay nhét kẹo m út vị nho vào miệng mình nói: "Không phải anh trai hù dọa em nha, hiện tại bên ngoài đã rất khó tìm được cô gái nhỏ da thịt mềm mại như em, không chỉ tang thi thích em, người xấu cũng rất thích em.

Sau khi em rời khỏi nhà, nhất định phải ngoan ngoãn ở bên cạnh anh trai của em nha, bằng không em rất nhanh..."Bùi Tần Tần thấy cậu ta trợn trắng mắt phun lưỡi giả chết, hừ một tiếng, nể tình cậu có tâm nhắc nhở tôi, lão nương không so đo với cậu.Tô Địch giúp cô đem mũi tên ngắn đặt trên nỏ ngắn, vỗ vỗ bả vai cô, nắm tay cô làm thủ thế cố lên: "Giết tang thi thật tốt vào!"Bùi Tần Tần: "...” Cút đi, thật sự cho rằng cô chưa từng giết tang thi, tang thi cô câu qua không có 100 con cũng có 99!Bùi Tần Tần chạy ra ngoài ba thước nhắm vào ót tang thi.Một mũi tên, hai mũi tên, ba mũi tên.Toàn bộ đều bắn trúng.Cô đi qua nhặt nó trở lại và lùi lại mười mét.Lại hướng về phía tang thi đã tắt thở cho một mũi tên, hai mũi tên, ba mũi tên.Tô Địch bị bộ dáng nghiêm túc ngốc nghếch của cô chọc cười, lại nhìn lão đại một tay như đao chém ba bốn con bị chặn ở cửa, dưới chân chất đầy thi thể, không cho bất kỳ tang thi nào tiến vào, nhàm chán đến mức đổi tay trái chém: "...”Sự chênh lệch này rõ ràng, điều này tựa như chênh lệch rãnh biển Mariana.Bọn họ đúng là anh em ruột sao?Tô Địch nghĩ như vậy, cũng là hỏi như vậy.Chu Hành giương mắt nhìn Tần Xuyên cùng Bùi Tần Tần, lắc đầu nói: "Hẳn là không phải ruột thịt, Tiểu Xuyên là con một, cho dù sau này dì có mang thai lần hai, tuổi tác cũng không đúng.

Có thể là em chú bác hoặc là em cô cậu của cậu ấy."Lúc trước anh ta giống như nghe thấy Tiểu Xuyên gọi cô là "Tần Tần" gì đó?"Được rồi, cậu bớt trêu đùa người ta đi, cô ấy đánh không lại cậu, chẳng lẽ anh trai của cô ấy cũng đánh không lại cậu sao? Tên kia rất bênh vực đấy." Chu Hành vỗ vỗ lưng Tô Địch thúc giục: "Mau xuống đi, thời gian gấp gáp."Tô Địch "À" một tiếng, nhìn Bùi Tần Tần còn đang nhắm vào đầu tang thi, bắt lấy sợi dây thừng trượt xuống..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play