"Ông đến đây để làm cái gì..?"

Bình ổn lại khí tức cuồng bạo bên trong cơ thể một chút, mở ánh mắt đi ra, nhìn trước mắt của mình xuất hiện một người đàn ông trung niên lạ mặt, Nguyễn Thư Dung không có ngạc nhiên cho lắm.

"Thư Dung..! Không nghĩ đến cô bị thương nặng như vậy..!"

Trần Thiêm Tâm thở dài một tiếng.

Vốn hắn muốn đến đây hỏi cho ra lẽ lý do vì sao Nguyễn Thư Dung đi bội ước, muốn đưa con trai của hắn vào chỗ chết.

Nhưng nhìn đến thảm trạng của Nguyễn Thư Dung hiện tại, hắn chỉ có thể đổi lời hỏi thăm, dù nói cái gì trước đây hai người bọn họ quan hệ vẫn rất là tốt đẹp.

"Đây còn không phải là do ông ban cho hay sao..?"

Nguyễn Thư Dung cực kỳ căm tức, đúng là mèo khóc chuộc giả từ bi, nếu không phải là Trần Thiên Tâm này ra tay với nàng mà nói.

Nàng có cần thiết bị thương nặng đến như thế này hay là không?

Ngay cả Tứ Giai Thượng Phẩm Đan Dược cũng là không thể nào trấn áp cho được.

Hai cha con tên này đều không phải là thứ tốt, đều là những kẻ đạo đức giả bên ngoài giả từ bi, lũ khốn kiếp như nhau cả.

"Thư Dung..! Xin lỗi..! Tôi là không biết trước đó cô đã bị thương sẵn..!"

Trần Thiên Tâm mặt già đỏ gay, đúng thật Nguyễn Thư Dung bị như vậy, cũng là do một tay hắn làm ra.

Nhưng chuyện này cũng không thể trách hắn được, ai mà nghĩ được Nguyễn Thư Dung trong người vốn đã bị thương từ trước, hắn chỉ dùng có ba thành công lực mà thôi, nghĩ đến với tu vi Yêu Tông trung kỳ của Nguyễn Thư Dung hoàn toàn có thể chống lại được.

Đáng tiếc hắn đã tính nhầm một chuyện, trước khi Nguyễn Thư Dung động thủ với hắn, trong người là bị thương, còn bị thương không nhẹ, nay chịu thêm một kích của hắn, thành ra thương càng thêm thương.

"Không cần cùng tôi nói đến những chuyện này..! Nói đi..! Lần này ông đến đây là có chuyện gì..?"


Trước tiên thì nên trách cái tên hộ vệ Yêu Vương cường giả của tên Trần Tú kia đi cái đã, chính là cái tên đó can thiệp vào chuyện nàng giết đi Trần Tú cùng Trần Vân Thanh, đem nàng đánh trọng thương.

Nghĩ lại, không có bị thương tại thân mà nói, Nguyễn Thư Dung nàng cũng không đánh lại được với Trần Thiên Tâm tên này, thực lực của y đã đạt đến Yêu Vương cảnh giới, cách biệt với nàng quá xa đi.

Không tính nàng đang bị thương, tại thời điểm toàn thịnh, nàng dù có thi triển ra toàn bộ thủ đoạn, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của người này.

Thiên kiêu một thời của Lạc Việt Vương Quốc đã trở lại, còn lợi hại hơn xưa quá nhiều, không biết những người bên trên kinh thành kia biết được tình cảnh hiện tại của Trần Thiên Tâm, sẽ có suy nghĩ như thế nào đây, nhất là những người trước đây là đối thủ một mất một còn với lại Trần Thiên Tâm.

"Lần này ta đến vẫn là vì chuyện của Thanh nhi..! Không phải cô đã hứa với lại ta, sẽ không ra tay đối phó nó nữa hay sao ..?"

Nhắc đến chính sự, Trần Thiên Tâm không khỏi nghiêm túc hẳn lên.

Nói ra nguyên nhân làm hắn động thủ đã thương Nguyễn Thư Dung cũng chính là vì chuyện này.

Mấy ngày trước đây hắn đến nơi đây, cốt ý muốn xem thằng con của hắn hiện tại sinh hoạt tại Mân Việt Học Viện ra làm sao.

Ai nghĩ đến hắn nhìn thấy Nguyễn Thư Dung đang là muốn đánh tan mật thất cánh cửa, sát ý đằng đằng, muốn đi vào bên trong Tu Luyện Thất giết đi Trần Vân Thanh.

Nhìn đến cảnh này, hắn đương nhiên không thể nào khoanh tay đứng nhìn, nên mới làm cho Nguyễn Thư Dung thương thế nặng như bây giờ.

Nghĩ lại mà sợ, khi đó nếu không phải Trần Thiên Tâm hắn đến kịp lúc, chỉ sợ là Trần Vân Thanh con hắn đã chết trong tay của Nguyễn Thư Dung này mất rồi.

Nói ra thương thế của Nguyễn Thư Dung hiện tại là xác đáng, đường đường là Yêu Tông trung kỳ cường giả lại đi đối phó với lại hậu bối của mình chỉ có Yêu Sư, gieo gió gặp bão, giữ lại tính mạng cũng là may mắn lắm rồi.

Hiện tại không giải thích rõ ràng vì cái gì vẫn tiếp tục dồn con hắn vài chỗ chết, hắn là sẽ không có bỏ qua cho cô ta.

"Trần Thiên Tâm..! Ta có hứa với ông không tự mình ra tay giết Trần Vân Thanh thôi, cũng không hề nói không làm người khác đối phó với lại hắn..!"

Nguyễn Thư Dung không hề vì uy thế Yêu Vương cường giả của Trần Thiên Tâm liền lui bước, nàng vẫn nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn, không lùi một phân.

"Cô giám lật lọng sao..?"

Trần Thiên Tâm giận dữ ra mặt, Nguyễn Thư Dung này ra tay hay nhờ người khác ra tay thì có gì khác nhau đâu kia chứ, tiếp tục như vậy, con của hắn trước sau gì cũng bị Nguyễn Thư Dung này hại chết.



"Phải thì thế nào..? Ông muốn ra tay giết tôi hay sao?"

"Cô..?"

Trần Thiên Tâm chỉ tay vào Nguyễn Thư Dung, thật sự động sát ý tại thân, tuy nhiên khi nhìn vài ánh mắt trong suốt của Nguyễn Thư Dung, hắn liền là bại lui, trước đây dù sao hắn cũng có lỗi với người con gái này mà.

"Trần Thiên Tâm..! Nói thật cho anh biết, nếu không phải trước đây anh từng cứu tôi một mạng, tôi đã đem anh cùng tên khốn kiếp kia diệt đi từ lâu rồi..!"

Nguyễn Thư Dung nàng nói rất là rõ ràng, sở dĩ nàng nhượng bộ lui binh, là vì mười mấy năm về trước Trần Thiên Tâm đã cứu nàng một mạng, mà không phải là nể sợ thực lực Yêu Vương nhất trọng cảnh giới hiện tại của Trần Thiên Tâm, nếu quyết tâm giết Trần Thiên Tâm mà nói, nàng có rất là nhiều biện pháp khác nhau.

"Được..! Nếu cô đã nói như vậy, xem như đã nhận đã nợ tôi một cái nhân tình, tôi muốn dùng cái nhân tình này, bắt cô bỏ qua cho Thanh nhi của tôi..!"

Trần Thiên Tâm không hề phủ nhận lời nói của Nguyễn Thư Dung, hắn hiểu được Nguyễn Thư Dung nói không sai, hiện tại hắn tuy đã khôi phục lại thực lực như trước đây.

Nhưng Nguyễn gia sau lưng của Nguyễn Thư Dung là một con quái vật khổng lồ, muốn đối phó với lại Trần Thiên Tâm hắn hiện tại không quyền không thế thật sự là không phải chuyện khó khăn gì cả.

"Được..! Lần này tôi hứa với anh, tuy nhiên qua chuyện này chúng ta về sau ân tình xem như đã trả xong rồi..!"

Nguyễn Thư Dung thật sâu nhìn vào đôi mắt của Trần Thiên Tâm, sau một hồi đắn đo suy nghĩ, nàng liền là gật đầu đồng ý.

"Vậy cám ơn cô trước..!"

Trần Thiên Tâm có chút xấu hổ, trước đến giờ hắn ra tay giúp đỡ ngụm khác chưa hề muốn người khác trả ân cho mình, gọi là thi ân không càn báo đáp cũng không quá, tiếc là hôm nay vì con trai của mình, hắn liền là vi phạm tôn chỉ làm người của mình, thế sự thật sự rất là khó đoán.

"Bây giờ tôi không muốn nhìn thấy cái bản mặt của anh nữa! Lập tức biến mất cho tôi.!"

"Vậy..! Không làm phiền đến cô nghĩ ngơi nữa!"

Trần Thiên Tâm cũng chỉ bất đắc dĩ rời đi.

"Thằng nhóc này đã làm chuyện gì mà làm cho Nguyễn Thư Dung tức giận đến như vậy kia chứ..?"


Ra khỏi thư phòng của Nguyễn Thư Dung, Trần Thiên Tâm lâm vào trầm tư. Cũng giống như là Phát Chính Nam mấy người, hắn thật sự vẫn không được hiểu rõ, vì nguyên nhân gì mà Nguyễn Thư Dung lại nỗi giận muốn giết chết đứa con của mình như vậy.

Xem ra chuyện này không phải nhỏ, phải gặp tên tiểu tử kia để hỏi xem đây là có chuyện gì xảy ra mới được, thằng nhóc đó đã làm gì đắc tội chết với người ta.

"Cũng không phải ổn..!"

Bây giờ đi gặp thẳng mặt Trần Vân Thanh, lỡ nó hỏi đến chuyện vì sao hắn có mặt tại nơi đây, vì sao cùng Nguyễn Thư Dung gặp mặt đối thoại, hắn phải trả lời thế nào bây giờ?

Nói ra đúng sự thật thì mục đích của hắn muốn rèn luyện thằng nhóc này sẽ tan thành mây khói, có một tôn Yêu Vương là phụ thân, phía sau còn là con cháu danh gia, muốn tên này chịu khổ cũng là khó khăn, xem ra phải chờ đợi thêm một thời gian nữa mới được rồi rồi.

"Trần Thiên Tâm ta cũng không thể không làm gì..!"

Đối thoại vừa rồi với lại Nguyễn Thư Dung làm cho Trần Thiên Tâm hắn có chút tỉnh ngộ.

Dựa vào Yêu Vương nhất trọng, muốn tại Nam Hoang Chi Địa nơi này tung hoành cũng là không dễ, không muốn nói là rất khó khăn, những đại thế lực chân chính sẽ không có đặt một tôn Yêu Vương nhất trọng sơ kỳ vào trong mắt, xem ra muốn có thể nắm bắt được vận mệnh của mình ở Nam Hoang Chi Địa này.

Trừ khi là Yêu Hoàng cường giả ra, phải có thế lực lớn phía sau hậu thuẫn, cũng là sau này có thể giúp đỡ được cho thằng con của mình. Nghĩ như thế, cũng nên bắt tay vào hành động thôi.

"Rầm..!"

"Hừ..! Muốn ta bỏ qua cho Trần Vân Thanh, trừ khi mặt trời mọc đằng tây..!"

Khi Trần Thiên Tâm rời đi cũng là lúc cơn chịu đựng của Nguyễn Thư Dung đã đi đến cực điểm, tất cả mọi vật dụng thuộc hàng quý giá nhất trong thư phòng liền đã tan thành mây khói dưới cơn giận dữ của Nguyễn Thư Dung.

Nàng là xem những bảo vật xung quanh như là Trần Vân Thanh một dạng, ra sức hủy diệt, như Trần Vân Thanh có mặt tại đây, e là cũng đã đi theo đám bảo vật nơi này rồi.

"Không giết được ngươi, ta thề không làm người..!"

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play