Tứ chi bủn rủn tay chân, người không có một chút sức lực, đây là biểu hiện trúng phải Nhuyễn Cân Tán.
Nhuyễn Cân Tán mà nàng trúng phải cấp bậc chỉ là Tam Giai Dược Phẩm, trước đây muốn đem loại cấp thấp Dược Phẩm này hại nàng, đó là chuyện không thể nào, nhưng giờ đây mọi chuyện hoàn toàn lại khác, nàng đã dùng toàn bộ Chân Nguyên trấn áp Liệt Nữ Tán trong cơ thể, muốn chống lại loại Nhuyễn Cân Tán này tác động đó là chuyện không thể nào.
"Hộc..!".
"Phải làm sao đây..! Mình sắp không khống chế nỗi bản thân..!"
Ánh mắt hiện tại cũng đã đỏ ngầu, Nguyễn Thư Dung hiểu rõ mình hiện tại cần nghĩ không phải là người nào đã sử dụng Nhuyễn Cân Tán hại nàng, mà làm sao có thể qua được kiếp nạn hiện tại.
Liệt Nữ Tán mà Đao Bạch Mã đã ám hại nàng phải làm sao để mà trấn áp được nó đây?
Trong hoàn cảnh còn toàn bộ thực lực không bị thương nàng còn khó có thể khống chế, huống chi là bây giờ.
Không được..!
"Ta không muốn làm dâm phụ..!"
Chỉ còn cách đó, từ Nhẫn Trữ Vật lấy ra một thanh kiếm, đây là Yêu Binh của nàng luôn mang theo, đã không thể nào thoát khỏi hoàn cảnh ngặt nghèo như hiện tại.
Nàng cũng chỉ có thể chết đi, chỉ có chết đi, mới có có thể bảo tồn danh tiết của bản thân mình, không thể rơi vào điên loạn đi tìm nam nhân thỏa mãn dục vọng của bản thân được.
"Keng..!"
"Cô nương..! Có chuyện gì từ từ nói..!"
Trần Vân Thanh dùng một viên Hạ Phẩm Linh Thạch đem thanh kiếm trong tay của Nguyễn Thư Dung đánh bay ra khỏi tay của nàng ta, nhanh chân chạy đến xem Nguyễn Thư Dung như thế nào.
May mắn mà hắn đến kịp lúc, không thì cô gái xinh đẹp này đã chết mất rồi.
"Cô nương..! An tâm..! Nếu có gì khó khăn, cứ nói cho ta biết, ta sẽ giúp cô đến cùng..!"
Sợ cô gái này lại nghĩ quẩn lần nữa, Trần Vân Thanh liền đi đến ôm lấy nhẹ nàng ta vào trong lòng, an ủi lên tiếng.
'Lại một cô gái nhà lành bị đám vô lương tâm kỹ viện này ép phải làm danh kỹ nữa rồi.' Trần Vân Thanh trong lòng không khỏi mắng thầm một tiếng.
Cô gái này nhìn qua tướng mạo có thể thấy, đây là một người con gái rất đoàng hoàng, không thì cũng không có sợ bị mất đi trong sạch của mình liền chọn cách tự sát.
Những chuyện như thế này hắn là đã nghe qua quá nhiều, cũng nhìn qua không ít trường hợp.
Không gặp thì thôi, nếu mà đã gặp, hắn liền phải cứu cô gái này thoát khỏi bể khổ mới được..!
Trần Vân Thanh trong lòng là hạ quyết tâm rất là lớn.
"Trần Vân Thanh..!"
Nguyễn Thư Dung tự sát không thành, đưa ánh mắt nhìn lên người nam nhân vừa ra tay cứu mạng của mình này, kinh ngạc bật thốt lên.
"Ân..! Cô quen biết tôi sao..?" Trần Vân Thanh giật mình một chút nhìn lại.
Cô gái này khá là giống Tương Dung, vị đại mỹ nhân kiếp trước mà hắn từng gặp qua, tuy nhiên cô gái trong lòng mà hắn đang ôm đây là xinh đẹp hơn Tương Dung kia quá nhiều.
Nội làm da trắng như tuyết như ngọc không tỳ vết thế này, Tương Dung kia cũng không thể nào so sánh được.
Có điều hắn ngạc nhiên không phải vì dung mạo cô gái này giống người minh tinh kiếp trước hắn gặp, mà là câu nói vừa rồi của cô ta.
Rõ ràng cô ta gọi tên của hắn, vậy chắc chắn là có nhận ra Trần Vân Thanh hắn, hay quen biết hắn quá rồi.
Vấn đề tại đây là hắn không có quen biết cô gái này, kiếp trước Tương Dung kia hắn làm nhiệm vụ cũng chỉ thoáng nhìn qua, hai người hoàn toàn không quen biết.
Dù cô gái trong tay hắn là Tương Dung trùng sinh, cũng không có khả năng nhận ra được hắn mới đúng, đây là một chuyện là à nha.
"Đương nhiên là quen biết.!"
Nguyễn Thư Dung nàng đâu chỉ là quen biết Trần Vân Thanh này thôi đâu, cũng là cùng tên tiểu tử này có duyên phận không nhẹ.
Bốn năm thanh mai trúc mã của y là Lăng Tĩnh Y là do nàng đưa đi, đến hiện tại đệ tử thứ hai của nàng là Dương Tư Tư cũng tự nhận mình là nữ nhân của tên Trần Vân Thanh này, nói nàng không quen biết Trần Vân Thanh cũng không thể giải thích thông a.
"Hộc..! Hộc..!"
"Ân..! Nguy..!"
Nguyễn Thư Dung nghĩ đến cái gì, thầm hô một tiếng không tốt, nàng vốn là dục hỏa đốt người mới chọn con đường tự sát này để đi, Trần Vân Thanh ra tay ngăn cản, một chút giật mình liền làm cho nàng quên đi vấn đề này, toàn thân nàng nóng ran, ý chí đã ở sụp đổ nơi biên giới.
Hiện tại trong vòng tay của Trần Vân Thanh, hơi thở nam nhân nồng nàn liền đã làm cho ham muốn khủng bố kia lại phát tác, nàng là không thể kiềm chế được bản thân của mình nữa rồi a.
"Ân..!".
"Cô nương..".
Môi cùng môi dán chặt vào nhau, loại cảm giác này rất là tuyệt diệu, vốn là bị khơi lên dục hỏa cực thịnh từ lúc ở nơi Lăng Tĩnh Y bên kia, Trần Vân Thanh cũng liền nhiệt tình đáp lại.
Đôi tay của hắn không hề thành thật, không bao lâu liền đã đem y phục trên người của cả hai hủy đi một cái tinh quang.
Hiếm khi có cô gái nào lại chủ động như thế, Trần Vân Thanh hắn là không thể để cho người ta thất vọng được, có phải hay là không.
Đến bây giờ trong đầu của hắn là quên đi chuyện vừa rồi vù sao cô gái này lại tự sát, hay cô ta là làm sao mà quen biết hắn, dục hỏa đã đốt cháy đầy óc, hắn liền chỉ có thể cắm đầu hưởng thụ đôi môi xinh đẹp ngọt ngào của người con gái trong lòng mình đây.
"Cô nương..! Xảy ra chuyện gì..?"
Không hiểu thế nào, trong lúc này Trần Vân Thanh lại có một tia thanh tỉnh, hắn là đẩy nhẹ cô gái trong lòng của mình ra, hổn hển lên tiếng thở gấp hỏi.
Cô gái này tuyệt không phải là người dễ giải như thế, không thì cũng đã không dùng cách tự sát để bảo vệ bản thân không phải đi tiếp khách rồi.
Chuyện này không phải là hắn không biết, trước tiên làm rõ ràng đây là có chuyện gì xảy ra, khi đó mới tính đến bước tiếp theo sau.
Hắn là không muốn cùng gái nhà lành không có quan hệ gì với mình ân ái đâu, hắn là người cực kỳ sợ trách nhiệm loại này mà.
"Giết..! Giết ta đi..!"
Nhân cơ hội Trần Vân Thanh rời khỏi đôi môi của mình, Nguyễn Thư Dung cũng lấy lại một tia thanh minh, nàng hiểu mình là không thể nào chống lại được bao lâu nữa, chỉ hy vọng Trần Vân Thanh sẽ ra tay giết mình đi, để cho mình có thể bảo toàn được trong sạch của bản thân.
"Xuân Dược sao..?"
Trần Vân Thanh giật mình, biểu hiện vừa rồi của cô gái này, cùng sự điên loạn của cô ta, quá giống với lại Lưu Tố Hiền bị trúng phải Xuân Thu Phấn trước đây, thậm chí còn cường liệt hơn vô số lần, chí ít Lưu Tố Hiền cũng có thời gian thanh tỉnh khá nhiều, không giống cô gái bên dưới mình đây.
Lý Hiểu Mai kia thật quá ác độc, vì tiền liền là dùng loại xuân dược cực mạnh như vậy với một cô nương vô tội, người như thế này, đáng bị vằm thây ngàn vạn mãnh, chờ qua chuyện này hắn nhất định sẽ tính toán với bà ta đủ số.
"A...!".
"Chuyện gì..?"
Âm thanh hét lớn của Nguyễn Thư Dung làm cho Trần Vân Thanh quay trở lại hiện thực, nhìn lại gương mặt của Nguyễn Thư Dung hiện tại rất đau khổ, hắn không biết là chuyện gì xảy ra, có phải Xuân Dược quá mạnh, làm Nguyễn Thư Dung đau khổ đến như vậy hay không?
Ân..! Dường như cũng không phải, tác dụng của Xuân Dược có đến Nguyễn Thư Dung này cũng không nên đau khổ như vậy mới đúng.
"Cái này..! Cái này..!"
Cử động thân hình một chút, cốt ý của hắn là muốn ngồi dậy nghĩ cách giải quyết xuân dược trong người của Nguyễn Thư Dung, cũng như muốn tìm ra nguyên nhân vì sao Nguyễn Thư Dung bỗng nhiên lại đau như vậy.
Kết quả phương pháp giải quyết xuân dược chưa có, nhưng hắn lại tìm ra được nguyên nhân Nguyễn Thư Dung nhíu mày đau khổ vừa rồi.
'Bà mẹ nó chứ!' Trần Vân Thanh không khỏi mắng thầm một tiếng.
Tác dụng phụ của Dung Thiên Quyết bị hắn áp chế lại bị hành động vừa rồi của Nguyễn Thư Dung phá tan đi mất rồi, lần này còn cường liệt hơn những lần trước đó, hắn là không thể nào khống chế bản thân nổi nữa rồi.
'Kệ nó đi..! Qua hôm nay rồi tính sau!' Đây là ý nghĩ cuối cùng của Trần Vân Thanh sau khi bị vô biên hỏa dục nhấn chìm.
Hai bên cũng đã kết hợp lại còn đâu, bây giờ có quay trở ra cũng không thể giải quyết được chuyện gì nữa, chuyện sau này để sau này tính đi.
...
(P/s: Nơi đây xin lượt bỏ vài ngàn chữ)
...
Năm tiếng đồng hồ sau..!
"Ma ma..! Có số Hạ Phẩm Linh Thạch này, chúng ta sẽ có thể sinh hoạt khá giả trong một thời gian dài a..!"
Phan Minh Ngọc ôm lấy một số lớn Hạ Phẩm Linh Thạch vào trong lòng, không hề muốn buông ra một chút nào cả.
Linh Thạch, trên bàn là một đống lớn Hạ Phẩm Linh, hơn mười ngàn viên, tỏa ra Linh Khí mà chỉ cần hít vài một hơi thôi cũng liền làm cho các nàng thoải mái vô cùng. Đối với người không tu luyện những cô gái bình thường khác, trên mặt cũng liền là cảm thấy vui mừng hớn hở.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc