"Vân Thanh sư huynh..! Anh không cần tự ti, Mân Việt Học Viện thiên kiêu có thể đạt được cảnh giới này đại đa số liền là có gia tộc lớn của mình ở phía sau lưng bồi dưỡng, tính ra nếu cùng một điểm xuất phát, bọn họ còn kém anh nhiều lắm..!"

Nhìn Trần Vân Thanh nhíu mày, Hoàng Tử Du nghĩ lời nói vừa rồi của mình đã kích Trần Vân Thanh có chút quá, sợ tên này đâm ra chán nản không tiến, Mân Việt Học Viện sẽ thiếu đi một đại thiên tài, Hoàng Tử Du đã lên tiếng sửa lại.

Hắn nói đây cũng không hề sai, những năm qua Mân Việt Học Viện gia nhập Nội Viện đại đa số đều là con em quý tộc, những người đó được gia tộc của mình tài bồi, dốc hết tài nguyên, hy vọng con cháu mình có thể vượt trội thiên kiêu cùng trang lứa, xa hơn nữa là dành lấy danh ngạch đi Cổ Loa Học Viện tu hành.

Có được tài nguyên cuồn cuộn tiến vào như thế, lại có danh sư chỉ điểm, không đột phá được chỉ có thể nói tư chất thiên phú của mình quá kém, sẽ bị gia tộc đào thải, như Hoàng Tử Du hắn một dạng.

Đôi khi cũng có một ít Tán Tu hay là đến từ các thành trì nhỏ đột phá Yêu Sư thành Nội Viện đệ tử, nhưng số lượng này là không được nhiều cho lắm.

Nếu cùng đặt vào một hoàn cảnh giống nhau, nghĩ đến Trần Vân Thanh sẽ không hề thua kém cho bất kỳ thiên kiêu đứng đầu nào, đây là nhận định của hắn.

"Tự ti..!"

Trần Vân Thanh hơi trầm mặc nhìn cái tên Hoàng Tử Du này.

Hắn vừa rồi là nghĩ một chút chuyện cũ, nên mới có chút nhíu mày mà thôi, làm gì có tự ti nào ở đây.

Nếu mà nói tự ti thì cũng nên nói đến đám thiếu gia, tiểu thư của các đại tộc bên trong Mân Việt Học Viện này mới đúng.

Trần Vân Thanh hắn xuất hiện tại Mân Việt Học Viện nơi đây, thì cái thời hô mưa gọi gió của bọn chúng cũng nên kết thúc rồi mới đúng.

"Ha ha ha..! Vân Thanh học đệ Không cần phải tự ti, có chúng tôi đứng ra giúp đỡ, không bao lâu Vân Thanh học đệ có thể cùng những thiên tài của các đại thế gia kia sánh vai mà thôi..!"

Một tràng cười lớn vang lên, theo sau Hướng Hoa Minh dẫn theo mười người nữa đi vào bên trong biệt viện của Trần Vân Thanh, thiện ý đầy mặt.



Tuy nhiên khi vừa vào cửa mười người đã đem Trần Vân Thanh cùng Hoàng Tử Du vây lại theo hình tròn, hình như đám người này lần này đến đây không có giống như giúp đỡ Trần Vân Thanh như Hướng Hoa Minh vừa nói a.

"Không tốt..! Là người của Phong Minh..!"

Hoàng Tử Du nhìn đám người này đi vào, thân hình Không khỏi run lên một chút.

"Phong Minh..? Đó là tổ chức nào..?"

Trần Vân Thanh mới gia nhập vào Mân Việt Học Viện không lâu, nói thật hắn đối với lại cách cục bên trong Mân Việt Học Viện không được rõ ràng cho lắm.

Hắn từng nghe qua Cổ Minh, Ngô Minh các loại thế lực, do mấy tên công tử ca của những gia tộc lớn làm ra, bén rễ đâm sâu bên trong Mân Việt Học Viện.

Theo hắn nghĩ đến Phong Minh này cũng là một trong số những thế lực đó mà thôi.

"Vân Thanh sư huynh..! Phong Minh là một bang hội bên trong Mân Việt Học Viện Nội Viện, thành viên rất là nhiều, minh chủ của Phong Minh là Lăng Thành Phong, một vị Yêu Sư cự đầu cường giả..!"

Lăng Thành Phong người này quá nỗi danh bên trong Mân Việt Học Viện rồi, nói về thực lực, Yêu Sư ngũ trọng hậu kỳ cảnh giới, một chân bước vào Yêu Sư lục trọng.

Tại Mân Việt Học Viện nơi đây không có nghi ngờ gì cả Lăng Thành Phong được mọi người công nhận là đệ nhất cường giả.

Nhưng danh tiếng của Lăng Thành Phong lại quá kém, người này được mọi người đặt cho biệt danh là Tiếu Diện Hổ, làm người nham hiểm xảo trá, thiên phú tu luyện tuy cao, làm người lại ích kỷ hẹp hòi, thêm vào tính cách cẩn trọng quá mức làm người ta ghét cay ghét đắng.

Vốn lần này Học Viện Đại Bỉ lấy thực lực của Lăng Thành Phong hoàn toàn có thể bài danh đệ nhất, có thể lĩnh xướng Mân Việt Học Viện đệ tử, tham gia Cổ Loa Học Viện khảo hạch, đạt được thứ hạng cao, làm nở mày nở mặt cho Mân Việt Học Viện.



Thế nhưng Lăng Thành Phong lại viện cớ mình bị Yêu Thú đã thương chưa lành, không thể tham gia Học Viện Đại Bỉ.

Trên thực tế ai cũng hiểu, sở dĩ Lăng Thành Phong làm như thế hoàn toàn là không muốn đi lên Cổ Loa Thành bây giờ, tên này muốn ở lại, vơ vét tài nguyên bên trong Mân Việt Học Viện, giúp bản thân mình đạt đến cực cao cảnh giới, mới chịu đi lên Cổ Loa Thành, tham gia Cổ Loa Học Viện khảo hạch.

Biết là thế nhưng nhiều người không làm gì được, tên kia năm nay mới hai mươi chín tuổi, vẫn còn thời gian khá dài ở lại Mân Việt Học Viện, cách Cổ Loa Học Viện hạn chót nhận đệ tử cũng còn một năm nữa.

Thêm vào phụ thân của Lăng Thành Phong là Phó Viện Trưởng của Mân Việt Học Viện, không ai dám làm gì y thật.

"Không biết Hoa Minh học trưởng đến đây tìm tôi có chuyện gì cần sai bảo..?"

Hiểu rõ đám người này là loại mặt hàng gì, cũng biết được tên cầm đầu này tên là Hướng Hoa Minh, Trần Vân Thanh cũng là khách khí một chút lên tiếng hỏi.

Mới đến Mân Việt Học Viện không lâu, nói thật hắn cũng không muốn gây thù chuốc oán với lại quá nhiều người đi.

Vì chuyện của Trần Tố Nga cùng Thiệu Mỹ Mỹ hắn đã đắc tội với lại đám người của ba đại gia tộc rồi, nếu mà không cần thiết mà nói, đám Phong Minh này hắn cũng không muốn dây dưa đi vào làm gì cả.

"Nha..! Cũng không có gì..! Vân Thanh học đệ..! Nghe nói chú lần này thí luyện được khá nhiều điểm cống hiến, nên lần này đến đây, tôi muốn chú hiếu kính cho Thành Phong sư huynh một nửa..!"

Lai lịch của bọn họ thông qua Hoàng Tử Du lời nói vừa rồi chắc Trần Vân Thanh cũng đã hiểu quá rõ ràng rồi, những lời giả dối hắn là không muốn đem ra nói nữa, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Nói thật hắn cũng không muốn đến đây hôm nay đâu, một tên mới gia nhập Nội Viện, lại đến từ mấy cái thành trì nghèo nàn, có bao nhiêu tài nguyên có thể làm cho hắn động lòng kia chứ.

Nhưng thật không may, thông qua một chút quan hệ hắn biết được tên Trần Vân Thanh này tại Nhiệm Vụ Đường đổi lấy được rất nhiều điểm cống hiến, con số cụ thể hắn nắm không rõ, nhưng chí ít sẽ không kém hơn một triệu điểm cống hiến.


Nghe đến loại điểm số này, trong lòng của hắn không khỏi run rẩy một chút, tuy nói thí luyện Yêu Đan đổi thành điểm cống hiến của mấy tên Học Viện mới gia nhập có thể tăng lên gấp đôi so với mặt bằng chung, nhưng để đạt được một triệu điểm cống hiến, Trần Vân Thanh chí ít cũng phải có số lượng Yêu Đan trong tay tương đương với lại năm trăm ngàn điểm cống hiến, quá nhiều điểm cống hiến như thế này, với một người như hắn sao có thể bỏ qua cho được.

"Hoa Minh học trưởng..! Mân Việt Học Viện quy định trong vòng ba tháng không được tìm đến học viên mới gây khó dễ, anh quên chuyện này rồi sao..?"

Hoàng Tử Du vốn là không hề muốn xen vào chuyện này, càng là không muốn đắc tội với lại Phong Minh đám người đâu, nhưng thực sự đám người Hướng Hoa Minh lần này làm việc có chút quá đáng, lấy đi một nữa điểm cống hiến của người ta, đây không khác gì lấy đi cái mạng của người ta a.

Thường ngày đám người Phong Minh này làm việc tuy ngang tàng, nhưng những nhóm khác cao lắm cũng chỉ lấy đi của những đệ tử khác hai phần mười điểm cống hiến là cao nhất, Hướng Hoa Minh cách làm thật là không có công đạo mà, người như hắn đây cũng là không thể nào chấp nhận được.

"Tử Du học đệ..! Không thể nói như vậy được..! Đây là do Vân Thanh học đệ tự nguyện dâng lên điểm cống hiến cho chúng ta, chứ chúng ta nào có ép buộc Vân Thanh học đệ đâu nào..! Chú nói có đúng hay không..! Vân Thanh học đệ..?"

Quy định này của Mân Việt Học Viện vốn là muốn bảo vệ tân sinh trước sự ức hiếp của những học viên củ như đám người mình, ai không tuân thủ theo quy tắc này sẽ bị phạt rất là nặng, cái này Hướng Hoa Minh hắn hiểu rõ ràng quá mà, như không phải trên tay Trần Vân Thanh có số tiền của phi nghĩa quá nhiều, hắn cũng sẽ không có mạo hiểm gì đến đây hôm nay.

"Đúng vậy nha..! Đây là do Vân Thanh học đệ tự nguyện dâng lên điểm cống hiến cho chúng tôi, chúng tôi không hề có chút ép buộc nào cả..!"

Mười người phía sau hơi rùng mình một chút khi nghĩ đến hình phạt hà khắc mà Học Viện áp dụng với Học Viên phạm phải quy định.

Tuy nhiên nghĩ đến hậu trường cường đại phía sau lưng Lăng Thành Phong, đám người mình vững tin hơn không ít.

Nói nữa với uy thế của bọn họ, có cho tên Trần Vân Thanh này một trăm lá gan cũng không dám làm trái ý của bọn họ đây, chỉ cần tên này tự nguyện dâng lên điểm cống hiến, không ép bọn họ ra tay, như vậy thì đâu có phạm quy đâu.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play