"Ong..! Ong..! Rầm rầm..!"

Kình lực va chạm, âm thanh chấn động đinh tai điếc óc, cả một vùng rộng lớn vài chục mét xung quanh nữ nhân thần bí kia trở nên hoang tàn.

Những cây đại thụ xung quanh là nạn nhân trực tiếp của lần công kích này của hai bên.

"Người nào..!"

Nữ nhân thần bí lùi lại phía sau ba bước, nhìn da được biến cố bất ngờ vừa rồi, cùng người khác va chạm, nữ nhân thần bí này là đã rơi vào thế hạ phong.

"Xẹt!"

Ngay sau đó không lâu, một người phụ nữ tầm ba bốn mươi tuổi xuất hiện, chạy nhanh đến bên cạnh của Lưu Tố Hiền, gương mặt đầy quan tâm cùng lo âu.

"Tiểu thư.! Cô không có sao chứ..?"

Lưu Phương Hoa không có quan tâm đến người nữ nhân thần bí vừa bị nàng đánh lui về phía sau kia, ngay lập tức chạy đến đưa vào bên trong miệng của Lưu Tố Hiền một viên trị thương cao cấp Đan Dược, trợ giúp Lưu Tố Hiền áp chế thương thế bên trong cơ thể xuống cái đã.

"Khụ..! Hoa Bà..! Không cần lo cho tôi, nhanh đem người nữ nhân kia giết đi cho tôi.!"

Lưu Tố Hiền thoát chết về sau, gương mặt tuyệt mỹ không có gì là cảm thấy vui vẻ cả, nàng nhìn người nữ nhân thần bí bên kia, ánh mắt chứa đầy ngọn lửa hận thù.

Không hiểu thế nào, nàng trong lòng có một loại cảm giác, người nữ nhân này đối với nàng rất là nguy hiểm, không những là bây giờ, mà tương lai cũng là như vậy.

Không giết đi người nữ nhân này, ngày sau người mà bị chết, chắc chắn phải là chính bản thân của mình đây.

"Tiểu thư an tâm..! Tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ..!"

Lưu Phương Hoa gật đầu một cái, ra sức cam đoan lên tiếng.

Lần này nàng vì một chút chuyện riêng, không thể theo sát sao hành động cũng như mỗi một bước đi của Lưu Tố Hiền được, vì sự thất trách của nàng, chút nữa đã làm cho Lưu Tố Hiền phải bỏ mạng nơi hoang dã này.

Nghĩ đến hậu quả một khi Lưu Tố Hiền bị giết đi dưới sự bảo hộ của mình, nàng trong lòng không khỏi có một tia run rẩy, kèm theo đó là sự tự trách vô hạn.

Không được, bằng mọi giá phải là đem tên hung thủ này giết đi thì mới được a.



"Mai Hoa Thần Chưởng..! Giết..!"

Mai Hoa Thần Chưởng, Ngũ Giai Yêu Kỹ thượng thừa của Mai Hoa Môn, chưởng pháp tàn nhẫn độc ác vô cũng, mang theo tên một loài hoa, nhưng nếu nhiễm phải một chút lực lượng phát ra từ loại chưởng pháp này, xương cốt của người đó liền là mục nát mà chết ngay lập tức.

Đây là tuyệt học trấn môn của Mai Hoa Môn, chỉ dưới Mai Hoa Châm mà thôi, không phải là nhân vật trọng yếu bên trong Mai Hoa Môn, không thể nào truyền đi ra bên ngoài, không phải là trường hợp đặt biệt, cũng không thể đem nó ra sử dụng quá nhiều lần.

"Lôi Long Chỉ..!"

Mai Hoa Chưởng xuất hiện, nữ nhân thần bí bên này thân hình hơi run rẩy một chút, nhưng phản của người này không hề chậm, đưa tay ra xuất ra một chỉ, chỉ ảnh xuất hiện, toàn bộ không gian nơi đây chìm trong lôi điện lực lượng, lực lượng khủng bố kia có thể chấn nhiếp nhân tâm, yêu tà tránh lui, cảm nhận không gian xung quanh có nhiều nơi như đang đứt gãy, đáng sợ dị thường.

"Ong..! Ong..! Ầm..!"

"Đạp ....! Đạp...! Đạp..!"

"Rầm..Phốc..!"

Mai Hoa Chưởng cùng Lôi Long Chỉ va chạm vào nhau, một vùng không gian nơi này chấn động kịch liệt, như sắp sụp đổ một dạng.

Như có cao cấp cường giả Nam Hoang Chi Địa có mặt tại đây, nhất định sẽ kinh thán không thôi, Yêu Vương trung kỳ cao cấp cường giả động thủ chẳng qua cũng chỉ có như thế mà thôi.

"Muốn chạy..! Ân..! Phốc..!"

Lưu Phương Hoa chiếm thượng phong tuyệt đối, nàng là muốn ra tay đem người thần bí kia diệt đi luôn, nhưng quá đáng tiếc thân thể lại không cho phép nhìn lại người nữ nhân kia cũng đã rời đi từ lúc nào rồi.

"Hoa Bà..! Bà không có sao chứ..?"

Lưu Tố Hiền cũng là kinh sợ không thôi, nàng đã đánh giá người bắt nàng đến nơi này thực lực rất cao rồi, nhưng cũng không thể nào tưởng tượng ra được đối phương lại là Yêu Vương cường giả, còn có thể làm cho Lưu Phương Hoa bị thương nữa.

"Tiểu thư..! Tôi không có sao..!"

Lưu Phương Hoa vận chuyển công pháp, đem thương thế trong người tạm thời đem nó áp chế lại, ra ý bảo với lại Lưu Tố Hiền là nàng không có sao, chỉ là sắc mặt nàng hiện tại có chút tái xám, nhìn qua cũng là đủ biết, Lưu Phương Hoa là đang nói dối rồi.

"Yêu Vương sơ kỳ..! Trên đời này không ngờ lại có Yêu Vương sơ kỳ cường giả kinh khủng như vậy..!"



Dù đã áp chế thương thế trong người của mình lại, nhưng tồn dư lôi điện lực lượng bên trong cơ thể, không khỏi làm cho Lưu Phương Hoa đau nhói một chút.

"Ý bà là nói người đó chỉ là Yêu Vương sơ kỳ thôi sao..?"

Càng nghe, Lưu Tố Hiền càng là lạnh lẽo cả người.

Nên nhớ Lưu Phương Hoa cũng không phải là bình thường Yêu Vương, bà ta là Yêu Vương tứ trọng hậu kỳ cảnh giới, còn là tu luyện Ngũ Giai Yêu Kỹ Mai Hoa Chưởng đến lô hỏa thuần thanh, dù là gặp Yêu Vương ngũ trọng, thậm chí lục trọng, bà ta cũng có thể ứng phó được nha.

Nhưng không nghĩ đến, lại bị thương trong tay của một người có tu vi co f không có bằng mình, chuyện này nói ra cũng không có người có thể tin tưởng được a.

"Không sai..!"

Lưu Phương Hoa gật đầu, người này vừa rồi xuất thủ, Chân Nguyên dao động bên ngoài là không thể qua mắt được nàng, đối phương cao lắm cũng chỉ là Yêu Vương nhị trọng hậu kỳ là cùng, có điều Yêu Kỹ của đối phương quá mức cường đại, nó vượt qua Mai Hoa Chưởng của nàng rất là nhiều lần.

Cũng nên trách nàng một phần, đã không toàn lực ứng phó, không thì cũng khó trúng phải ám toán của đối phương.

"Tiểu thư..! Cô có thể an tâm, trong một thời gian ngắn, người này sẽ không có dám đến tìm cô nữa đâu..!"

Nhận ra được Lưu Tố Hiền lo lắng trong lòng, Lưu Phương Hoa lên tiếng trấn an một chút.

Nàng trúng chiêu của đối phương là do không dùng toàn lực, nhưng sự lợi hại của Yêu Vương tứ trọng hậu kỳ cùng Mai Hoa Chưởng không phải chuyện đùa, người thần bí kia Yêu Kỹ tuy lợi hại, nhưng tu vi vẫn còn kém hơi xa, bị nàng đánh cho trọng thương cũng không hề nhẹ, nếu không phải vừa rồi nàng bị thương, liền đã có thể đem người nữ nhân thần bí kia giết đi rồi.

Có thể sống sót được, tuy nhiên cô ta cũng bị thương nặng, bây giờ chỉ đang dưỡng thương là chính, muốn tìm lấy tiểu thư nhà nàng phiền toái là không có khả năng.

"Khụ..! Phốc..!"

"Tiểu thư, chúng ta quay trở lại Đại Hán Vương Quốc đi..!"

"Quay trở lại Đại Hán Vương Quốc..?"

Lưu Tố Hiền hơi giật mình, nàng còn nhiều chuyện phải làm tại Lạc Việt Vương Quốc nơi này, còn phải bên cạnh Trần Vân Thanh lợi dụng y phá hủy các đại thế lực bên trên Cổ Loa Thành nữa, hiện tại rời đi, kế hoạch của nàng sẽ hoàn toàn bị phá sản, đây là một cái thất bại to lớn a.

Thêm nữa rời đi, nàng sao có thể bên cạnh Trần Vân Thanh, thực hiện lời hứa cùng y tu hành tại Mân Việt Học Viện cho được đây.


"Tiểu thư..! Ta hiện tại bị thương, không thể bảo hộ cô ngày đêm được nữa, vì sự an toàn của cô, nhất thiết chúng ta phải quay trở lại Đại Hán Vương Quốc..!"

Lưu Phương Hoa lần này là hết sức kiên quyết.

Trước đây nàng phóng túng cho Lưu Tố Hiền muốn làm gì thì làm, đó là vì nàng trong lòng nhận định, có Yêu Vương trung kỳ cường giả như nàng tại bên cạnh bảo hộ, ở Lạc Việt Vương Quốc này không ai có thể làm gì được Lưu Tố Hiền.

Nhưng hiện tại tình cảnh đã hoàn toàn khác xưa, nàng bị thương tại thân, cần có thời gian khôi phục, một khi không có nàng bên cạnh, Lưu Tố Hiền chỉ một cái Yêu Sư nhị trọng, thật sự quá nguy hiểm.

Đừng nói gặp phải Yêu Vương cường giả muốn giết cô ta như hôm nay, một người Yêu Sư trung kỳ Lưu Tố Hiền cũng không thể nào chống lại, đi theo nàng trở lại là biện pháp tốt hơn cả.

"Vậy được rồi..! Chúng ta đi thôi..!"

Lưu Tố Hiền trong lòng thật sự là không hề muốn, nhưng nàng hiểu được Lưu Phương Hoa người đàn bà này lần này sẽ không để cho nàng làm theo ý của mình, cũng chỉ có cách đi theo bà ta trở lại.

Nói nữa hiện tại có một cái Yêu Vương thần bí cường giả luôn luôn nhìn chằm chằm vào nàng, khi nào cũng là muốn lấy cái mạng của nàng, ở lại nơi đây thật sự không phải là giải pháp hay.

'Chỉ tiếc...!' Lưu Tố Hiền nhìn về phương xa, ánh mắt quá ư là phức tạp cùng không muốn rời đi.

Nàng đã từng hứa qua với lại Trần Vân Thanh, sẽ cùng y tại Mân Việt Học Viện tu hành, không có gặp nàng tại nơi đó, không biết trong lòng của y sẽ có cái cảm giác gì đây, có trách nàng hay là không?

Thật hy vọng không có chuyện hôm nay xảy ra, nàng vẫn là muốn tại bên cạnh của y mà.

...

Phong Lang Sơn bên ngoài..!

"Tại Thiên Trưởng Lão.! Tôi đã tính qua rồi, tổng cộng còn tám trăm năm mươi hai người..!"

Mâu Thủy run rẩy một cái, cùng với lại Thường Tại Thiên báo cáo chính xác số người còn sống sau khi kết thúc bảy ngày thí luyện lần này.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play