Trong đó có Mạnh Thường Minh đám người, những người từng đến gây phiền toái cho Trần Vân Thanh cũng là nằm trong số đó.
Bọn người kia còn chật vật hơn cả bên mình nữa, không có thủ đoạn đặc biệt hay may mắn, chỉ sợ khó chống được bao lâu.
"Xem ra bên trong Phong Lang Sơn này có dị biến gì mà chúng ta không có biết rồi..!"
Trần Vân Thanh ánh mắt đăm đăm, cũng là chứa nhiều điều suy ngẫm.
Hắn hiểu được không phải ngẫu nhiên mà đám cao cấp Yêu Thú kia rời bỏ địa phận của mình đến nơi đây truy sát nhân tộc, nơi đây chắc chắn có chuyện gì xảy ra mà hắn không có biết, có lẽ là một âm mưu tinh vi, nhắm vào thí sinh tham gia khảo hạch lần này, cũng có thể là nhằm vào..
Mặt kệ bên trong có âm mưu gì hắn không có biết, nhưng có một điều hắn biết chắc chắn là tất cả Yêu Sĩ tham gia khảo hạch lần này chỉ sợ tử thương thảm trọng rồi.
"Thư đại ca..! Mấy người có dự tính gì hay không..?"
"Tôi sẽ đưa Thái Phật cùng Khương Duy rời khỏi Phong Lang Sơn nơi này..!"
Đường Thư thở dài, chuyện đến nước này hắn còn có thể làm sao được nữa, rời khỏi nơi này có thể hai đứa bé này không có khả năng gia nhập Mân Việt Học Viện, nhưng ở lại nơi đây cũng chỉ có một con đường chết, chọn lựa thế nào hắn là biết cân nhắc đến.
"Vậy chúng ta tạm thời chia tay ở nơi này, chúc các vị thượng lộ bình an..!"
"Vân Thanh công tử..! Cậu không có theo chúng tôi rời đi..?"
Đường Thư hết sức ngạc nhiên, hắn là đã nói rất rõ ràng, hiện tại khắp nơi Phong Lang Sơn đều có cao giai Yêu Thú, ở lại nơi đây quá là nguy hiểm, vẫn là rời khỏi sớm thì tốt hơn.
Với lại trong tay của Trần Vân Thanh cũng có Tam Giai Yêu Đan Phong Lang, nắm lấy nó giao ra y chắc chắn có thể trở thành Nội Viện đệ ra của Mân Việt Học Viện, đâu cần thiết phải mạo hiểm như vậy kia chứ.
"Thư đại ca..! Hiện tại người tham gia thí luyện đang gặp phải nguy hiểm, ta phải đi đến cứu bọn họ một phen..!"
Trần Vân Thanh nghĩa chính ngôn từ lên tiếng giải thích, nhìn bộ dáng hiện tại của Trần Vân Thanh, nếu người nào không biết bản tính chân thật của y, có lẽ sẽ cho Trần Vân Thanh là một người hiệp nghĩa, thề chết cứu rỗi nhỏ yếu ra khỏi bể khổ đâu.
Hơn nữa còn tha thiết nhìn Đường Thư, ngụ ý không cần nói cũng hiểu.
"Vân Thanh công tử..! Cậu làm người quá là chính trực, ta cảm thấy mình thật xấu hổ, như ta không bị thương nặng tại thân, nhất định sẽ cùng cậu kề vai sát cánh, chiến đấu bảo hộ đồng bọn của mình..!"
Đường Thư ban đầu là ngẩn người không thôi, một lúc sau hắn liền phản ứng lại đây, ca ngợi Trần Vân Thanh hết mình, lời nói như xuất phát từ tận đáy lòng.
Nếu như không phải thương thế tại thân, hắn thế nào cũng sẽ theo Trần Vân Thanh làm hiệp khách một lần vậy.
Chung quy lại, hắn vẫn là từ chối đi theo giúp đỡ cho Trần Vân Thanh ít nhiều.
'Hừ..! Lão Hồ Ly..!' Trần Vân Thanh ra hiệu mình cảm thông cho sự khó xử của Đường Thư, trong lòng lại mắng tên Đường Thư này không thôi.
Bị thương là thật, nhưng nhân cơ hội thời gian rãnh rỗi vừa rồi tên này nắm một lô trị thương đan dược nhai như đường đậu, qua thời gian cùng hắn trò chuyện lâu như vậy cũng liền đã có chuyển biến tốt rồi mới phải.
Còn giả bộ một thân sắp chết thế kia, diễn cho ai xem đây, sợ chết không muốn cùng hắn đi thì cứ nói thẳng, có cần giả dối như thế này hay là không...
Nghĩ lại cũng không nên trông mong gì tên này quá, ngay cả mấy trăm đệ tử Đạo Minh tên này cũng bỏ mặt cho bọn họ sống chết một mình chạy đi, thì có thể trông mong gì vào chút lòng hiệp nghĩa của tên này, đưa y đi cùng hắn còn sợ thẳng đường bị tên này âm một đao cũng không biết chừng.
'Hừ..! Tiểu hồ ly..!' Đường Thư cũng đưa ánh mắt qua, nhìn Trần Vân Thanh đầy đủ ý nghĩa.
Hắn nhìn người rất chuẩn, Trần Vân Thanh này thuộc hạng người không thấy lợi không dậy sớm, cứu bọn họ vừa rồi một lần chẳng qua là ngoại lệ duy nhất.
Hạng người này nói mình mạo hiểm nguy cơ đi cứu giúp người khác, hắn là tuyệt đối không có tin tưởng.
Trần Vân Thanh lần này quyết định ở lại, chẳng qua trong lòng đang tính toán âm mưu đen tối gì mà thôi, còn muốn hắn đi cùng y, xin lỗi hắn còn không có điên đến trình độ kia.
"Ha ha ha ha...!"
"Ha ha ha ha..!"
Trần Vân Thanh cùng Đường Thư ánh mắt chạm nhau, cả hai đều là cười lớn một tiếng, đều là người thông minh cả, có những chuyện trong lòng hiểu rõ là được rồi, không cần phải nói quá trắng ra.
"Thư thúc..! Trần Vân Thanh tên này sao không cùng chúng ta rời đi..?"
Rời xa Trần Vân Thanh cũng một đoạn không ngắn, Đường Thái Phật nhịn không được hiếu kỳ lên tiếng hỏi.
Khương Duy cũng tập trung lắng nghe, Trần Vân Thanh người này quá mức lợi hại cùng thầm bí, hắn cũng không muốn bỏ qua cơ hội có thể hiểu biết thêm.về người này, nói không chừng sau này còn xó hữu dụng đến.
"Trong nguy có cơ, trong cơ cũng có nguy, phải xem tên Trần Vân Thanh này có gặp may hay không nữa..!" Đường Thư nhàn nhạt lên tiếng.
"Đường Thư thúc..! Sao cháu cảm thấy hiện tại chỉ còn có mỗi nguy thôi..!" Khương Duy cũng mỉm cười.
Mạo hiểm khi mọi người sợ hãi cũng là một loại bản lĩnh, nhưng cũng nhìn tình hình, nơi đây nhìn đâu cũng có cao giai Yêu Lang.
Ngay cả Đường Thư là Yêu Sư Ngũ trọng cũng không làm được gì, Trần Vân Thanh có thể làm sao được, trong mắt hắn hiện tại nhìn đâu cũng thấy nguy hiểm, không thấy chút cơ hội nào cả a.
"Không hẳn..! Mấy tên thí luyện giả như các người chết để lại Túi Không Gian, cũng là một cơ hội nha..!" Đường Thư lắc đầu, không có giải thích quá kỹ.
Nghĩ đến Trần Vân Thanh cũng có ý nghĩ đó, hắn cũng từng có ý định làm như vậy để giúp tài nguyên đứa cháu mình phong phú hơn, nhưng không cơ hội đó, Trần Vân Thanh nếu đánh chủ ý lên bọn nó, có thể thành công nếu y cẩn thận, việc hắn làm không được có thể tên Trần Vân Thanh này sẽ làm được, hoặc cũng có có thể Trì Trọng Kiêm ở lại có mục đích cao xa hơn, cái này tạm thời hắn cũng suy đoán không ra.
...
Nữa ngày sau..!
"Đám người của mấy đại gia tộc kia đang ở nơi nào vậy kìa..!"
Trần Vân Thanh dừng lại bước chân, thần sắc là có chút nghi hoặc.
Nhân lúc người bệnh, liền lấy mạng của hắn, đây là tôn chỉ làm việc của Trần Vân Thanh hắn.
Nghe Đường Thư đám người nói những người của các thế lực lớn cũng gặp phải tràng cảnh bị cao giai Yêu Thú công kích, đang chạy loạn khắp nơi, Trần Vân Thanh nghĩ đây cũng là cơ hội của hắn, đem bọn chúng tiêu diệt, vừa có thể làm cho mấy cái gai trong mắt của hắn biến mất, vừa có thể thu nhập kha khá từ Túi Không Gian của đám người đó, một công đôi ba việc, hắn là thích làm nhất.
Quái lạ thay, hắn là tìm cả nữa ngày vẫn là không nhìn thấy đám người kia đâu. Như theo lẽ thường bọn chúng phải theo đường chính để trở lại bên ngoài mới đúng a.
Tệ hơn chút nữa là hắn cũng không thấy quá nhiều Phong Lang trên đường đi, giống như đám Yêu Thú đó bỗng nhiên bốc hơi một dạng, giờ muốn đem bọn chúng xem như tài nguyên sử dụng để tăng lên tu vi cảnh giới của mình cũng là không dễ dàng.
Thật sự vừa rồi không phải tận mắt chứng kiến bộ dáng thê thảm của Đường Thư đám người kia, Trần Vân Thanh còn cho là mấy người đó bịa chuyện gạt mình đâu.
"Ong..! Rầm..!".
"Ân..! Bên kia có động tĩnh.!"
Trần Vân Thanh nhãn tình sáng lên, đi tìm nữa ngày trời, cuối cùng cũng để cho hắn tìm ra được nơi có người chiến đấu đến, chuyện này thật không dễ dàng gì a.
"Ong..! Xẹt...!"
"Rầm .. Rầm..!"
"Khốn kiếp..! Nếu biết ai âm bổn tiểu thư, ta thể sẽ đem chín họ nhà hắn tru diệt..?"
Lưu Tố Hiền dùng tay áo lau trên môi một ít máu tươi, nhìn lại xung quanh mình đâu đâu cũng là Yêu Làm, không khỏi cất tiếng mắng chửi.
Phong Lang Thú bạo động tấn công thí luyện giả, tuy nhiên bọn chúng lại tập trung tấn công những người có tu vi Yêu Sư như nàng, ba tên vừa mới chết không lâu trước đây bên kia chính là Yêu Sư cường giả.
Nàng đã để ý kỹ rồi, bọn chúng chuyên tấn công Yêu Sư với số lượng lớn, cấp bậc càng ngày càng cao, nó giống như những Yêu Sư cường giả như bọn họ có mối thù không đội trời chung với chúng vậy.
Tình cảnh đến nước này, nếu nàng còn không có nghĩ ra có người ở phía sau ám toán mình, nàng cũng quá ngu một chút.
Không, không phải chỉ đối phó riêng một mình nàng thôi đâu, mà toàn bộ Yêu Sư tham gia vào lần này thí luyện đều là mục tiêu của tên hắc thủ phía sau màn.
Tên kia không biết dùng cách gì, liền làm cho cao giai Yêu Thú xuất động cả, muốn đem những Yêu Sư cường giả như nàng diệt bằng hết mới cam tâm.
Thủ đoạn độc ác như thế, nếu như nàng biết đó là ai, nàng tuyệt đối không bỏ qua cho người đó đâu.
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc