Đám thế lực này minh đấu cũng được, mà ám đấu cũng được, muốn đem cả Mân Việt Quận Thành này lật tung cũng không có sao, chỉ cần đừng tìm đến Trần Vân Thanh hắn đây gây chuyện, hắn cũng lười để ý đối phó bọn chúng.
Mục tiêu chính của hắn không phải là Mân Việt Quận nơi đây, cũng không có ý định ở lại nơi đây tranh dành gì với mấy thế lực lớn này, hy vọng bọn chúng đừng có tự tìm đường chết là được.
"Vân Thanh sư huynh..! Anh nên đề phòng đặt biệt Cổ gia..! Thêm Trần Tố Nga..!"
Trần Vân Thanh ý nghĩ những thế lực lượng lớn kia không tìm đến mình tính toán, chắc là đã tính nhầm một bước rồi.
Tin tức hắn nhận được không bao lâu trước đây, Cổ Cự Cao thông qua một ít phương pháp đã biết Trần Vân Thanh là hung thủ giết đi Cổ Cường, đang ra sức nghĩ biện pháp đem Trần Vân Thanh giết đi.
Thêm nữa mấy ngày trước Trần Tố Nga đã đi đến Cổ gia, đồng ý làm vợ của Cổ Cự Cao, với điều kiện là Cổ Cự Cao phải giúp đỡ nàng đem Trần Vân Thanh giết đi.
Hiện tại Cổ Cự Cao đang là khởi động kế hoạch đem Trần Vân Thanh giết chết.
Trần Vân Thanh không muốn đối đầu với lại Cổ gia xem ra cũng khó.
"Trần Tố Nga..! Cổ gia..?" Trần Vân Thanh trầm mặc suy nghĩ một chút.
Quả nhiên hắn dự tính không có sai, buông tha cho người con gái tên Trần Tố Nga này sẽ mang đến cho mình rất nhiều phiền toái cùng nguy hiểm.
Tuy nhiên hắn không thể làm gì khác hơn được, nợ ân nghĩa của người ta liền phải trả thôi.
Nếu Trần Tố Nga muốn gia nhập Mân Việt Học Viện lần này, thế nào cũng đi qua khảo hạch một quan, khi đó hắn có thể đem cô ta giải quyết đi được rồi.
"Ân..! Trần Tú..! Loại rượu này khá là đặt biệt nha..!"
Mãi cùng Trần Tú nói chuyện, Trần Vân Thanh cũng cảm thấy hơi có chút khát nước, hắn sơ ý liền lấy luôn bình rượu mà Trần Tú vẫn để trên bàn uống một ngụm khi nào cũng không hay.
Khi nhận ra, hắn cảm giác loại rượu này khá cường liệt, còn có vị thơm nồng, còn có khá nhiều linh dược bên trong, còn có một loại cảm giác khô nóng khó nói thành lời, hơn nữa Linh Lực trong cơ thể của mình cũng có tăng thêm đôi chút.
Nói chung loại rượu này rất là đặt biệt, cũng rất quý hiếm, không biết Trần Tú này lấy ở đâu ra loại rượu hiếm thấy như thế này.
"Vân Thanh sư huynh..! Anh thích là được rồi..!"
Trần Tú gương mặt hơi co giật một chút, rất nhanh hắn liền bình tĩnh trở lại, không để ý kỹ sẽ không có ai nhận ra sự khác thường này.
'Sơ suất quá..!' Trần Tú không khỏi tự trách mình một chút.
Đây là đặt chế Linh Tửu chỉ có gia tộc của hắn mới làm ra được, nó là giúp ích rất nhiều cho tu luyện của bản thân mình.
Những năm qua nhờ có nó, thực lực của mình mới có thể tiến triển nhanh như hiện tại, bây giờ bị Trần Vân Thanh chiếm mất, trong một khoản thời gian ngắn mình khó lòng có thể tiến thêm được đây.
Thường ngày hắn cũng sẽ không có tùy ý như vậy, nhưng đây là thư phòng trước đây chuyên dụng của hắn, hắn để tài nguyên tu hành là có chút tùy tiện, Không có người nào có thể đến được nơi đây đem bảo vật của hắn lấy đi.
Trần Vân Thanh bỗng nhiên xuất hiện đúng thời điểm chiều tối thế này, làm cho hắn bận rộn hồi báo nhiều chuyện, cũng là quên đi mất Tàng Linh Tửu bên trong thư phòng này, làm cho Trần Vân Thanh được lợi rồi.
"Như vậy thì cám ơn anh rồi..!"
Trần Vân Thanh cũng phát hiện ra âm thanh vừa rồi của Trần Tú có chút không đúng, đây có khả năng là bảo vật của tên này rồi.
Nhưng hắn cũng không có ý định trả lại, Trần Tú có hủ đầu tiên, sẽ có tiếp hủ thứ hai, thậm chí là thứ ba, Trần Vân Thanh hắn lấy đi một hủ, sẽ không có ảnh hưởng hì đến tên này.
Hắn trong lòng còn có chút trách móc Trần Tú một phen vì có hàng tốt lại đi thủ một mình không lấy ra chia sẻ cho người đại ca như hắn nữa là.
Nghĩ thông suốt sau, Trần Vân Thanh cũng không còn chút ngượng ngùng gì, đem còn lại lượng rượu bên trong hủ uống cạn, gương mặt là rất tốt, dựa vào hủ rượu này, xem ra tu vi của mình sắp sửa tiến giai nữa rồi.
'Không ổn..!' Trần Tú trông thấy Trần Vân Thanh một hơi đem nguyên một hủ rượu hơn hai ký uống cạn, trong lòng thầm hô không tốt.
Linh Tàng Tửu nơi đây cấp bậc là Tam Giai Trung Phẩm, lấy tu vi của Trần Tú hắn, cũng phải là từ từ từng chút một dùng, một hủ kia hắn chí ít cũng phải mất một tháng mới uống xong, không dám dùng quá nhiều, không sẽ sinh ra tác.dụng phụ không mong muốn.
Trần Vân Thanh này ngược lại tốt, tu vi còn kém hắn khá xa, lại đem luôn hai ký rượu uống cạn, tên này làm sao có thể chống lại được đây.
"Vân Thanh sư huynh! Để tôi dìu anh về phòng nghỉ ngơi!"
"Không cần đâu! Ta vẫn có thể trở về được!"
Trần Vân Thanh nhíu mày, chút ít rượu nồng này sao có thể làm khó được hắn.
"Vậy anh cứ tự nhiên!"
Trần Tú cười trộm, cũng không có tiến lên đỡ Trần Vân Thanh nữa, để hắn xem với tình trạng này Trần Vân Thanh còn có thể trở lại phòng được không.
"Thật có một chút chóng mặt..!"
Cùng Trần Tú từ biệt sau, Trần Vân Thanh là đi trở lại phòng mà Trần Tú sắp xếp cho mình, vừa đi hắn lại vừa ôm lấy đầu của mình, đi lại rất loạng choạng, nhìn ra được đây là dấu hiệu của người đã say rượu, còn say không nhẹ.
Biết vậy hắn để Trần Tú dìu đi cho xong.
"Tốt thì có tốt thật..! Nhưng quá đau đầu đi..!" Trần Vân Thanh không khỏi lắc đầu.
Uống nhiều như vậy Linh Tàng Tửu, hắn là dùng Dung Thiên Quyết luyện hóa năng lượng bên trong, đường Chân Mạch thứ mười cũng đã đem năng lượng kéo hết đi vào bên trong, nhìn ra nó khá thỏa mãn.
Tuy nhiên rượu dù sao cũng là rượu, chất mem của nó vẫn còn tồn dư khá nhiều trong máu huyết của hắn, đây còn là loại rượu mạnh nhất, có chút đau đầu đó là điều không thể nào tránh khỏi.
"Không được..! Nên đi tìm Lại Tinh Tinh trò chuyện một chút mới được..!"
Ngoài đau đầu ra, Trần Vân Thanh còn cảm nhận được toàn thân của mình nóng ran khó chịu, có loại khát vọng không nói nên lời, loại khát khao này từ khi đến thế giới này ít khi xuất hiện trong lòng, chỉ tại Minh Châu Biệt Viện kia cùng Lưu Tố Hiền mới xuất hiện qua.
"Như mình nhớ không sai, căn phòng này là của Lại Tinh Tinh rồi.!"
Trần Vân Thanh đứng trước căn phòng bên phải sát phòng của mình, trên miệng nở một nụ cười tà.
Trần Tú vừa rồi báo cáo cho hắn sắp xếp ba người Lại Tinh Tinh phòng ở cũng có nói qua cho hắn biết, Lại Tinh Tinh là ở phòng số hai từ bên phải qua, hắn là sẽ không có nhớ nhầm. Nhớ lại sau khi ăn tối từ biệt sau, Lại Tinh Tinh vũ mị nhìn hắn đầy ẩn ý, hắn không khỏi toàn thân nóng ran.
"Két..!"
"Tinh Tinh tỷ..!"
Không có ai trả lời, trong phòng lại tối đen như mực, Trần Vân Thanh trên miệng lại nở nụ cười, bây giờ còn rất là sớm, Không ai lại đi nghĩ ngơi vào giờ này.
Như Lại Tinh Tinh đã tỉnh, lại không có lên tiếng trả lời mình, như vậy ám chỉ không phải quá rõ ràng hay là sao.
Ân..! Cũng nên giữ thể diện cho Lại Tinh Tinh mới đúng, dù sao cô ấy cũng là hoàng hoa khuê nữ, những chuyện thế này da mặt sẽ khá mỏng, hắn phải thông cảm cho đối phương một chút.
"Xẹt..!"
"Ân..! Thật thơm..!"
Trần Vân Thanh lấy rất nhanh tốc độ đi đến bên giường, cảm nhận được hương thơm phát ra từ thân thể của Lại Tinh Tinh, hắn không khỏi thầm khen một tiếng, cũng không phải có chờ Lại Tinh Tinh phản ứng lại đây.
Hắn là ôm cô gái này vào trong lòng, kinh nghiệm tình trường phong phú làm cho hắn rất nhanh tìm được đôi môi xinh đẹp của đối phương, nhanh chóng hôn lên, vì để trả thù cô gái này lúc chiều khơi gợi dục hỏa của hắn nhưng không chịu trách nhiệm, lần này Trần Vân Thanh hôn là khá cuồng bạo, dường như không cho Lại Tinh Tinh kịp thở dốc.
'Ân..! Chuyện lạ..!' Hôn môi nồng nhiệt, có điều Trần Vân Thanh có chút không hiểu.
Lại Tinh Tinh hôm nay làm sao vậy nhỉ, theo lẽ thường cô ta nên mắng hắn ít câu, cùng hắn hơn thua một chút, hôm nay sao lại an tĩnh đến lạ kỳ đến như thế.
Còn nữa nha, hắn cùng Lại Tinh Tinh âu yếm cũng không phải là lần đầu tiên, cô ta cũng khá thoải mái đáp lại, nhưng lần này thân thể lại run rẩy quá chừng, cứ như là một tay mơ như thế, khá là khó hiểu.
Thêm nữa hương thơm phát ra trên người của Lại Tinh Tinh hôm nay khá là đặt biệt, nó cao quý thánh khiết, nói chung không giống của Lại Tinh Tinh cho lắm.
"Ân!"
Cũng không hiểu rõ Lại Tinh Tinh này lấy đâu ra nghị lực như thế kia, rõ ràng đã trầm mê tại thủ pháp cao siêu của hắn bên dưới không thể nào thoát ra được, nhưng vẫn đúng cái lúc quan trọng nhất lại đi thanh tỉnh, thật là phi lý hết sức đi mà.
Cũng không nên là một cái Lưu Tố Hiền thứ hai mới được, nếu không hắn là phải khổ dài dài.
"Vân..! Vân Thanh...Đại ca..!"
"Oanh..!"
Nghe âm thanh này vừa cất lên, Trần Vân Thanh như là bị ngũ lôi oanh đỉnh, đánh cho choáng váng mặt mày.
Âm thanh này hắn quá mức là quen thuộc, nào phải là Lại Tinh Tinh đâu, rõ ràng là Dương Tư Tư mà.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc