Mông Tiện Ân hắn không phải là một người ngu, hắn trong lòng hiểu khá rõ sau khi đuổi đám người kia đi, thế nào trong số bọn chúng cũng có người không cam lòng cứ như vậy bỏ đi, muốn quay trở lại đối phó với lại Mông Tiện Ân hắn đây.
Tên Dục Vũ kia là một ví dụ, tên khốn kia trước khi đi chỉ giả vờ giải khai phong cấm trong thân thể hắn mà thôi.
Thực tế tên kia đã xài thủ đoạn âm hiểm hơn, đem Linh Mạch của hắn phong cấm càng sâu thêm một tầng.
Nhưng Dục Vũ chỉ là một tên râu ria, không đáng sợ lắm, tên đó thực lực có chút cao, có điều Trận Đạo lại rất tồi, y không có gan xông vào bên trong này thêm một lần nữa, có chăng cũng chỉ chờ hắn tại bên ngoài mà thôi.
Nhưng Hắc Bào công tử này thì khác, người mà hắn kiên kỵ nhất chính là tên Hắc Bào công tử này.
Tên này không chỉ có dã tâm to lớn, mà Trận Đạo của y cũng đạt đến cảnh giới hắn không dám mơ đến.
Nếu có người đi vào bên trong này đối phó với lại hắn, Hắc Bào công tử chắc chắn là người đầu tiên.
Hiểu quá rõ ràng như thế, cho nên sau khi đưa đám người này rời đi, hắn tức tốc muốn thu hồi lại Khốn Lâm Trận Trận Bàn, rời khỏi nơi này.
Nhưng hắn ngạc nhiên phát hiện Trận Bàn không có nghe theo sự điều khiển của mình nữa.
Nó hiện tại ngược lại đang giam cầm chính mình, dù trước đó không lâu, mình vẫn còn có thể làm chủ cái Trận Bàn này.
Không cần phải nghĩ, hắn cũng biết chắc chắn là do tên Hắc Bào công tử này giở trò quỷ.
Chỉ là đối phương ra tay khi nào, làm sao có thể làm được, như vậy thì hắn không rõ, loại thủ đoạn này, e là Tam Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư cũng không có bản lĩnh làm, trừ khi là Tứ Giai Trận Pháp Sư trở lên.
"Hắc..! Hắc..! Những chuyện này mày không cần phải biết..!" Trần Vân Thanh cười lạnh.
Khốn Lâm Trận nơi này là do hắn thay đổi, không những thế hắn còn làm thêm một cái Tam Giai Ảo Trận lồng vào bên trong, dù cho Mông Tiện Ân có may mắn thu hồi Khốn Lâm Trận Bàn, tên này cũng không có khả năng rời khỏi Ảo Trận do hắn làm ra.
Có điều dường như hắn đã đánh giá tên Mông Tiện Ân này quá cao một chút, ngay cả thủ đoạn đơn giản để thu hồi lại Khốn Lâm Trận mà tên này cũng không có thực hiện được, mấy cái chuẩn bị về sau của hắn có chút dư thừa rồi.
"Hắc Bào công tử..! Tôi giao tài nguyên cùng truyền thừa của Độc Thủ Kiếm Khách lại cho anh, anh bỏ qua cho tôi một lần..! Như thế nào..?"
Mông Tiện Ân suy nghĩ một chút, liền lên tiếng thương lượng.
Hắc Bào công tử này không phải vô duyên vô cớ đến nơi đây, như hắn đoán không sai, y cũng chỉ vì tài nguyên cùng truyền thừa của Độc Thủ Kiếm Khách mà đến.
Hắn đúng thật không hiểu thấu một tôn Trận Pháp Sư cường đại như Hắc Bào công tử này thì cần gì đến tài nguyên, truyền thừa của một tên Yêu Sư cửu trọng cường giả.
Nhưng chỉ cần Hắc Bào công tử này có sở cầu, như vậy mọi chuyện đều có thể thương lượng được rồi.
"Mông Tiện Ân..! Mày là ngốc thật hay giả ngốc đây..?" Trần Vân Thanh có chút buồn cười.
Tên khốn kiếp Mông Tiện Ân này bây giờ đã như cá nằm trên thớt, còn giám lên tiếng cùng hắn mặc cả, bộ tên này không có hiểu, chỉ cần đem y giết đi, mọi thứ trên người của y đều là của hắn cả hay là sao, cần gì phải cùng tên này mặc cả làm gì.
"Đứng lại..! Như mày dám qua đây một bước, tao lập tức đem Túi Không Gian này hủy đi..!"
Mông Tiện Ân nhìn thấy Hắc Bào công tử không thuận theo cũng không buông tha, hắn liền dùng ra hạ sách cuối cùng.
Bên trong hai cái Túi Không Gian này, một cái là chứa tài nguyên của hắn, một cái còn lại là của Độc Thủ Kiếm Khách.
Nếu như hắn dùng sức đem nó hủy đi, Hắc Bào công tử này sẽ không thể nào chiếm được bất kỳ thứ gì cả, chuyến đi này của hắn cũng chỉ là uổng công vô ích mà thôi.
Tin tưởng Hắc Bào công tử là người thông minh, sẽ không muốn nhìn thấy cái kết cục như thế này.
"Xẹt..! Họ Mông kia, tao nói cho mày biết thêm một lần cuối, hôm nay dù mày có làm cái gì, cũng đừng nghĩ còn cái mạng rời đi..!"
Trần Vân Thanh rút trong tay ra Nghịch Phong Kiếm, chỉ về phía Mông Tiện Ân, lạnh lẽo lên tiếng.
Đến nơi đây của Trần Vân Thanh hắn mục đích quá rõ ràng, đó là phải đem Mông Tiện Ân diệt đi cho bằng được, giải trừ hậu họa.
Còn tài nguyên của Mông Tiện Ân hay Độc Thủ Kiếm Khách, lấy được cũng tốt, còn không cũng không có sao, hắn không có quan trọng lắm.
"Ha ha ha ha..! Ha ha ha ha..!"
"Mày cười cái gì..?"
Trần Vân Thanh nhíu mày thật sâu, thằng khốn Mông Tiện Ân này khi không lại đi cười lớn như thế, còn một bộ khá tự tin, không lẽ là có âm mưu gì.
Không phải đâu, tên này không có khả năng lật bàn, chắc là sợ chết quá nên trong thời gian ngắn đầu óc trở nên mơ hồ, điên loạn không thể nào kiểm soát được đây.
"Ong..! Ong..!".
"Yêu..Yêu Sư thất trọng cảnh giới..!"
Trần Vân Thanh nuốt khan một ngụm nước miếng, lùi lại phía sau mấy bước, hắn là muốn rời đi xa hơn, nhưng mà thân thể của hắn đã bị sát khí khủng bố phát ra từ người của Mông Tiện Ân cấp phong tỏa lại.
Hắn có cảm giác, chỉ cần mình lùi lại nữa bước mà thôi, chắc chắn là sẽ bị Mông Tiện Ân một chiêu diệt sát.
Thật không thể nào tưởng tượng ra được, Mông Tiện Ân này không phải đã bị thương cực nặng do đột phá thất bại, còn là bị tên Dục Vũ âm hiểm kia dùng thủ đoạn mờ ám khống chế, làm sao bây giờ tên này không có chuyện gì, ngược lại tu vi còn thăng tiến thế kia.
Với loại thực lực như vậy, Trần Vân Thanh hắn làm sao có có thể chống lại cho được đây.
"Khụ..! Phốc..! Để tao giải thích cho mày hiểu, thứ mà tao tu luyện là Hấp Huyết Ma Kinh, một loại Yêu Quyết số một tại Nam Hoang Chi Địa nơi đây..!"
Mông Tiện Ân hiện tại rất là bình tĩnh, không có vì đã nắm chắc sinh tử của Trần Vân Thanh trong tay mà có chút vui mừng nào, ngược lại hắn rất là trầm thấp, đi đến bên cạnh Trần Vân Thanh.
Khẽ vỗ vai của Trần Vân Thanh một cái, nhìn bề ngoài giống như hai người bạn thân một dạng.
Không có ai nghĩ ra vừa rồi Mông Tiện Ân còn hận Trần Vân Thanh thấu xương, cũng không ai nghĩ ra, vừa rồi Trần Vân Thanh là muốn một mực dồn Mông Tiện Ân vào con đường chết mới cam tâm.
"Hấp Huyết Ma Kinh..! Là một loại tà kinh sao..?"
Trần Vân Thanh trong lòng lạnh lẽo, hắn không hiểu thấu tên Mông Tiện Ân này chạm phải dây thần kinh nào, rõ ràng vừa rồi là nhất cử muốn đem Trần Vân Thanh hắn diệt đi cho thống khoái, thậm chí từ trong ánh mắt cừu hận của Mông Tiện Ân đối với mình, hắn nghĩ Mông Tiện Ân sẽ không có để cho mình chết một cách quá dễ dàng, y sẽ hành hạ mình sống không bằng chết một thời gian sau mới ra tay đi.
Bây giờ thái độ của tên này thay đổi quá nhanh, trở nên bình lặng lạ thường, nhưng hắn cũng không dám nhân cơ hội này ra tay với Mông Tiện Ân.
Khoảng cách hai người bọn họ chỉ có một hai mét, nếu bây giờ hắn ra tay, bình thường phần thắng rất cao, có thể đem đối phương nhất cử diệt sát.
Tuy nhiên đó cũng chỉ là ý nghĩ trong lòng của hắn cho vui một chút mà thôi, đối phương là Yêu Sư thất trọng cường giả, chỉ cần một cái búng tay, Trần Vân Thanh hắn cũng chết mất tám xứ trước khi mà hắn ra tay rồi.
Hiện tại không thể làm gì hơn, hắn cũng muốn xem Mông Tiện Ân này giở trò gì đây.
"Tà kinh..? Ha ha ha..! Mày nói đúng..! Nó là đệ nhất tà kinh không có sai..!" Mông Tiện Ân cười lớn một tiếng gật đầu.
Hấp Huyết Ma Kinh nguyên lý của nó là hại người lợi mình, đem toàn bộ huyết khí của con người hay Yêu Thú hút sạch, tái giá qua cho bản thân, giúp bản thân tăng cao thực lực.
Phương pháp cực kỳ tàn nhẫn, người nào bị hút khô máu huyết, trước khi chết cũng liền đau khổ tột cùng, loại công pháp này không chỉ được gọi là Tà Kinh, mà phải gọi nói nó là đệ nhất Tà Kinh mới đúng.
"Nói như vậy, vừa rồi mày không hề bị thương, chỉ là muốn gạt bọn tao rời đi thôi có phải không?"
Trần Vân Thanh cũng là bình tĩnh trở lại, cùng Mông Tiện Ân đối thoại khá là tự nhiên.
Nghe Mông Tiện Ân nói qua Hấp Huyết Ma Kinh khủng bố như vậy, không có lý do gì chỉ vì bọn họ quấy nhiễu một chút liền lăn ra bị thương nặng như thế.
Như hắn đoán không sai, khi đó bên hắn xuất hiện quá nhiều người, còn có một người là Tam Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư như hắn trợ chiến, Mông Tiện Ân nhắm Không thể nào làm gì được, liền ngụy trang thất bại lừa bọn họ rời đi.
Thật tế là Mông Tiện Ân không có chuyện gì, đứng tại nơi đây chờ có người nào tham lam như hắn tiến vào, sau đó làm thịt, dù sao thì giết từng người vẫn là dễ dàng hơn một đám người mà.
Chỉ có những người tự cho thông minh như hắn mới đi chui đầu vào lưới thôi.
"Lần này thì mày đoán sai rồi, tao thật sự là bị thương nặng, đến tận khi mày đi vào, tao vẫn không có chuyển biến qua..!"
Mông Tiện Ân lắc đầu, bác bỏ suy đoán của Trần Vân Thanh.
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc