Thông thường quân đội bên trong chiếm phần lớn, bởi vậy hàng năm quân đội luân có chiến dịch tảo trừ đạo phỉ, giữ gìn an ninh trật tự các loại, năm nay gắt hơn một chút là đem luôn Chấn Nam Đạo tiêu diệt.
Mà đã phát cho quân đội nhiều nhất, như vậy người đứng đầu quân đội như Nguyễn Anh Đức là sẽ có rất lớn quyền hạn phân phối, ông ta nói trong tay của mình có lệnh bài đi đến Mân Việt Học Viện cũng không hề sai.
Đương nhiên, trên đời này không có bữa cơm nào miễn phí cả, giao tình của hắn cùng Nguyễn Anh Đức cũng không sâu, hắn sẽ không cho là Nguyễn Anh Đức chờ đợi hắn ở nơi này là muốn ôn chuyện với hắn, đưa ra lệnh bài một cách vô điều kiện.
Thậm chí Trần Vân Thanh hắn còn nghĩ, việc Thành Chủ Phủ ra lệnh bảo phân phát danh ngạch ngay lập tức sau khi đánh tan Chấn Nam Đạo mà không phải trở lại Chấn Nam Thành để phân phát, cũng là ý định của Nguyễn Anh Đức này. Chứ không phải Thành Chủ Phủ nào ở đây.
Nhiều khả năng, Nguyễn Anh Đức cần đến hắn làm việc gì, nên mới xài chiêu này, mục đích của ông ta cũng chỉ là Trần Vân Thanh hắn mà thôi.
Biết trước là như thế, nhưng Trần Vân Thanh hắn cũng không muốn vạch trần ra, hắn cũng là muốn xem Nguyễn Anh Đức này muốn chơi chiêu gì, như vượt qua khả năng của hắn, như vậy thì thôi, hắn sẽ đành nghĩ cách khác vậy.
"Vân Thanh huynh đệ..! Không dám giấu gì cậu..! Lần này ta thật sự rất cần một lượng điểm cống hiến thật lớn, để có thể rời khỏi Chấn Nam Thành nơi này, thế cho nên rất là cần sự trợ giúp từ cậu..!" Nguyễn Anh Đức ôm quyền khá chân thành, nói rõ ràng ra mục đích của mình.
Hắn biết mình dùng chiêu cướp công này cùng ép buộc Trần Vân Thanh không phải là biện pháp tốt đẹp gì.
Thế nhưng hắn không muốn ở Chấn Nam Thành này lâu thêm nữa, hắn đã ở nơi này gần mười năm rồi, thật sự không muốn ở lại đây thêm nữa.
Với tài năng của hắn, Mân Việt Quận Thành Trường Sa Quân Đoàn mới là đích ngắm đến của hắn.
Vì cái mục tiêu này, nên hắn mới quyết tâm đem Chấn Nam Đạo nơi này tiêu diệt sạch sẽ, lập nên một đại công, làm bước đệm để cho hắn đi đến Mân Việt Quận Thành một cách vững chắc.
Tính toán của hắn khá là chính xác, đáng tiếc là nữa đường lại xuất hiện Trần Vân Thanh, người này một tay đã đem toàn bộ cao tầng của Chấn Nam Đạo tiêu diệt, ngay cả Tiếu Nhất Hồng cũng là chết trong tay của y.
Chuyện này nếu truyền ra bên ngoài, Trần Vân Thanh danh tiếng sẽ vươn xa vạn dặm, mọi ánh hào quang đều tập trung vào cả Trần Vân Thanh, con đường phía trước của Trần Vân Thanh là vô cùng thênh thang, được triều đình chú ý.
Trong khi đó hắn chỉ giết được vài tên binh tôm tướng cua, chút công lao nhỏ này thật là không có đáng nhắc đến.
Thế nên hắn mới có ý định tìm Trần Vân Thanh đến bàn bạc, chờ Trần Vân Thanh nơi đây suốt ba ngày trời.
Còn một chuyện nữa hắn còn chưa có nói ra, đó là không lâu trước đây hắn đã cho người truyền tin ra bên ngoài, cao tầng của Chấn Nam Đạo đều chết sạch trong tay của hắn.
Danh tiếng của hắn cũng vì vậy mà cực thịnh, triều đình không lâu sẽ có thông báo ban thưởng cho hắn, hắn thật sự không muốn Trần Vân Thanh xuất hiện đem mọi hào quang của hắn cướp đi.
"Anh Đức đại nhân..! Nơi đây là toàn bộ lệnh bài của đám người Chấn Nam Đạo, tôi giao hết cho ngài..! Ngoài danh ngạch ra tôi còn xin ngài một yêu cầu nhỏ..!"
Trần Vân Thanh ánh mắt xoay chuyển một chút, theo sau đem tất cả mấy trăm cái lệnh bài thân phận của cao tầng Chấn Nam Đạo để vào Túi Không Gian đưa lên cho Nguyễn Anh Đức, ngay cả mấy trăm cái lệnh bài còn lại của đám Chấp Sự trở xuống hắn cũng đưa cho Nguyễn Anh Đức cả, nói chung trừ tài nguyên ra, những vật còn lại của Chấn Nam Đạo hắn không giữ lại bất kỳ thứ gì cả.
"Vân Thanh huynh đệ..! Cậu có chuyện gì cứ nói, tôi sẽ hết sức mình giúp đỡ..!"
Nhìn Túi Không Gian trong tay của Trần Vân Thanh, Nguyễn Anh Đức ánh mắt vô cùng nồng cháy, phải khắc chế lắm hắn mới không lao đi lên để cướp giật nó từ trong tay của Trần Vân Thanh.
Chí ít hắn cũng phải nghe xem Trần Vân Thanh đưa ra cái điều kiện gì cái đã, khi đó mới tính bước tiếp theo.
"Anh Đức đại nhân..! Chuyện đem cao tầng của Chấn Nam Đạo diệt đi, tôi không muốn ai biết về chuyện này..! Ngài có thể..!"
"Vân Thanh huynh đệ..! Đây không phải là chuyện lớn gì, ta lấy nhân cách bảo đảm với chú, sau này sẽ không có ai bàn tán chú diệt đi cao tầng của Chấn Nam Đạo cả..!"
Nguyễn Anh Đức không để cho Trần Vân Thanh nói hết câu, nhanh tay đem Túi Không Gian trong tay Trần Vân Thanh đoạt lấy vào trong tay mình, lên tiếng cam đã hết sức.
Tưởng Trần Vân Thanh đưa ra yêu cầu quá sức gì, thì ra chỉ là chuyện nhỏ này. Nói thật một câu nếu như Trần Vân Thanh không có đưa ra yêu cầu này, hắn cũng là nghĩ cách nhắc khéo Trần Vân Thanh một chút.
Hiện tại khắp nơi đều đang bàn luận về chiến công của hắn, nếu Trần Vân Thanh xuất hiện, nói vài chuyện không hay, tuy không ảnh hưởng nhiều đến đại cục, nhưng nhiều khi hắn cũng sẽ thấy khó chịu, cứ như theo lời nói của Trần Vân Thanh đến làm, thì sẽ hợp lý nhất.
"Như vậy cảm ơn Anh Đức đại nhân trước..!" Nhận lại lệnh bài tham gia Mân Việt Học Viện khảo thí sau, Trần Vân Thanh mỉm cười cảm ơn.
Hắn hiện tại còn chưa biết chuyện Nguyễn Anh Đức đã đem công lao của hắn cướp đi sạch sẽ, tuy nhiên dù có biết, hắn cũng sẽ vỗ tay khen hay, còn vô cùng ủng hộ Nguyễn Anh Đức nữa là đằng khác.
Người sợ nỗi tiếng heo sợ mập, đây là lẽ thường tình, nhất là đối với người không thích phiền toái như Trần Vân Thanh hắn đây.
Lấy được danh tiếng quá thịnh, không phải là chuyện tốt đẹp gì, cứ đưa nó hết cho Nguyễn Anh Đức là tốt hơn cả.
Không ai chú ý đến mình, khi đó mới có thể an tâm tu luyện, cũng có thể tiếp tục ẩn tàng thiên phú tu luyện chân chính của mình.
"Anh Đức đại nhân..! Như vậy tôi xin phép được cáo từ trước một bước..!"
Giao dịch xong xuôi, cả Trần Vân Thanh cùng Nguyễn Anh Đức đều hài lòng vì cả hai đã đạt được mục đích của riêng mình, cũng đã đến lúc phải rời khỏi nơi đây rồi.
Hắn còn nhiều chuyện cần giải quyết trước khi rời đi Chấn Nam Thành nơi này, đi lên Mân Việt Quận Thành tu hành.
"Được..! Ta tiễn cậu một đoạn..!" Nguyễn Anh Đức cũng vui mừng không kém, đưa tay ra mời, còn là đích thân tiễn Trần Vân Thanh rời đi một đoạn khá xa mới dừng lại.
"Xẹt..!!"
"Đại nhân.! Tôi không hiểu vì sao ngài lại tha cho Trần Vân Thanh một mạng..!"
Trần Vân Thanh rời đi không lâu, Nguyễn Phú ngay lập tức xuất hiện, cung kính đối với lại Nguyễn Anh Đức lên tiếng.
Hắn cùng mấy trăm binh sĩ được lệnh của Nguyễn Anh Đức âm thầm mai phục ở xung quanh Tiếu Nhất Hồng biệt viện khu vực, mục đích là đem Tiếu Nhất Hồng tiêu diệt, như y còn sống, đồng thời người sống là Trần Vân Thanh, cũng phải đem Trần Vân Thanh giết đi, không để cho bất kỳ người nào rời khỏi nơi này.
Bảo thủ bí mật lập công có phần gian dối của Nguyễn Anh Đức.
Làm tay chân đắc lực nhất của Nguyễn Anh Đức, hắn đương nhiên hiểu ý định của Nguyễn Anh Đức là gì.
Khi thấy người xuất hiện là Trần Vân Thanh, hắn chỉ cần chờ mệnh lệnh của Nguyễn Anh Đức, ngay lập tức sẽ ra hiệu quân sĩ đem Trần Vân Thanh trấn sát.
Nhưng không hiểu như thế nào nào, Nguyễn Anh Đức lại đổi ý, y tư thân đưa Trần Vân Thanh rời đi, chính là muốn ám chỉ, kế hoạch lần này không có thực hiện được.
"Ta không có lòng tin giết được người này..!"
Nguyễn Anh Đức vẫn lẳng lặng nhìn theo bóng dáng của Trần Vân Thanh rời đi khuất khỏi tầm mắt, nhẹ nhàng lên tiếng trả lời.
Bất kỳ người còn sống đi ra bên ngoài là ai, Nguyễn Anh Đức hắn đều muốn đem người đó tiêu diệt.
Nhưng mà phát hiện được ra Trần Vân Thanh thu hồi Trận Pháp, cùng với tu vi Yêu Sư cường giả của Trần Vân Thanh, hắn liền đổi ý.
Trần Vân Thanh người này quá thần bí cùng nguy hiểm, hắn có cảm giác như Trần Vân Thanh đã phát hiện ra kế hoạch của hắn, đem hắn đề phòng một cách gắt gao.
Khí tức của Trần Vân Thanh đã đem hắn khóa lại. Chưa có khi nào, tên Trần Vân Thanh đó không có thôi đề phòng hắn.
Chuyện vừa rồi chính là một ví dụ, nếu như hắn không tự mình đưa Trước rời khỏi vòng mai phục nơi đây, có khả năng lớn Trần Vân Thanh sẽ ra tay với hắn, đơn đã độc đấu, hắn trong lòng biết được mình không phải là đối thủ của đối phương. Trần Vân Thanh ngay cả cao thủ như Tiếu Nhất Hồng cũng có thể giết, hắn là cái thá gì đâu.
Nên dù không muốn, hắn cũng chỉ có thể để cho Trần Vân Thanh rời khỏi. Hắn không thể lấy cái mạng của mình ra cùng Trần Vân Thanh đánh đổi được, hơn nữa đôi bên cũng không có thù oán gì quá thâm sâu để đến mức độ người chết ta sống.
"Hơn nữa ta tin Trần Vân sẽ không đem chuyện nơi đây truyền ra bên ngoài..!" Đây cũng là một nguyên nhân nữa mà hắn không quyết tâm diệt trừ Trần Vân Thanh bằng mọi giá.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc