Mang Huyền Phong sau khi rời khỏi Trần gia, hướng đi của y Trần Vân Thanh hắn cũng nghe nói qua.
Tên này không một chút do dự đem hai đứa con cùng với lại bản thân mình gia nhập vào Chấn Nam Đạo.
Nghe nói sau khi gia nhập, Mang Huyền Phong địa vị bên trong cũng cực cao, là vị thứ mười Đương Gia của Chấn Nam Đạo, chỉ dưới vài người, nhưng trên cả vạn người, hưởng hết vinh hoa phú quý.
Bây giờ y lại quay sang nói mình có thù oán không đội trời chung với lại Chấn Nam Đạo, lời nói này có ai có thể đi tin tưởng cho được đây.
"Vân Thanh công tử..! Không dám giấu gì cậu..! Con gái của tôi đã chết, còn là bị chính tay của Nhị Đương Gia bọn chúng là Hồ Phi hại chết..!"
"Mang Huyền Phong tôi đã từng thề đọc, ngày nào không có đem đám súc sinh kia diệt, thề không làm người..!" Mang Huyền Phong lời nói đầy bi thương, còn là chứa vô tận căm phẫn.
Người ngoài nhìn vào, Mang Huyền Phong hắn là vị thứ mười Đương Gia của Chấn Nam Đạo, quyền thế có đủ, vinh hoa phú quý lấy được hết.
Ban đầu khi mới gia nhập Chấn Nam Đạo, nhìn thấy bọn họ tiếp đón nồng hậu, hắn cũng cho là như thế.
Nhưng mà đời không có đẹp như mơ, hóa ra tất cả đểu là giả dối.
Người bên trong Chấn Nam Đạo bên ngoài đón tiếp bọn họ, nhưng trong lòng vẫn đề phòng, còn là nghĩ cách ám toán ba cha con bọn họ.
Nhất là cái tên Nhị Đương Gia Hồ Phi kia, càng là đểu giả trong đểu giả.
Tên đó lên tiếng muốn nhận Mang Tiên Phượng làm đệ tử, nhưng âm thầm dùng Xuân Dược để cướp đi sự trong sạch của nó, sau khi bị nó phát hiện, sợ chuyện này tiết lộ ra bên ngoài, liền tàn nhẫn ra tay đem nó giết đi, quăng xác của nó cho Hổ Khuyển Thú ăn mất.
Làm hết mọi chuyện độc ác xong, tên này nói với bên ngoài là đã đưa cho Mang Tiên Phượng một nhiệm vụ bí mật, không lâu sau nó sẽ trở lại.
Hồ Phi nghĩ mình làm chuyện này rất là bí mật, nhưng không nghĩ đến vẫn có sơ hở, có người đã nhìn thấy chuyện ác tha của y từ đầu đến cuối, sau đó báo lại cho hắn biết.
Khi đó hắn thật sự rất xúc động, muốn tìm Hồ Phi liều mạng, nhưng mà hắn hiểu, Hồ Phi là Yêu Sư cường giả, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của y, nên chỉ có thể tạm thời ẩn nhẫn chờ thời.
Đây vốn là chuyện bí mật, là chuyện đau lòng nhất của Mang Huyền Phong hắn, hắn thật sự không muốn nói đi ra, chỉ là hôm nay hắn bị ép đến đường cùng rồi, không thể không nói ra chuyện này cho được.
Mang Huyền Phong hắn không phải là người sợ chết, trước khi chết, hắn phải làm tất cả để Hồ Phi bị chết, để cho Chấn Nam Đạo phải bị diệt.
Vì có thể đạt được mục đích này, muốn hắn làm cái gì cũng có thể.
"Ông uống viên thuốc này vào đi..!"
Ngẫm nghĩ một chút, Trần Vân Thanh tiện tay lấy từ bên trong Nhẫn Trữ Vật ra một viên Đan Dược, quăng đến trước mặt của Mang Huyền Phong.
"Vâng..! Vân Thanh công tử..!" Mang Huyền Phong không một phút giây chần chừ, đem viên Đan Dược kia nuốt đi vào.
"Ông không quan tâm nó là thuốc gì hay sao?" Trần Vân Thanh hơi có chút bất ngờ lên tiếng hỏi.
"Vân Thanh công tử..! Không có cần thiết..!" Mang Huyền Phong lắc đầu.
Không cần đi hỏi hắn cũng biết đây là độc dược chuyên đi khống chế người khác.
Uống viên Đan Dược này vào, từ nay sự sống chết của hắn là nằm trong tay của Trần Vân Thanh.
Nhưng như vậy thì có thể thế nào..?
Đây là do hắn lựa chọn, cũng như hắn từng nói, chỉ cần có thể có cơ hội đem Hồ Phi giết, đem Chấn Nam Đạo diệt, chuyện gì hắn cũng có thể làm, bao gồm bỏ luôn cái mạng này của hắn.
Hắn bây giờ đã không còn cái gì cả, trả thù chính là tất cả những gì còn sót lại của hắn, đây đã là chấp niệm rồi.
"Đó chính là Tam Chỉ Hồng..! Ba tháng phải dùng thuốc giải một lần, nếu không ông sẽ chết rất là khó coi..!" Trần Vân Thanh cũng không có giấu gì Mang Huyền Phong.
Tam Chỉ Hồng lần này hắn đưa hoàn toàn khác biệt so với lại Tam Chỉ Hồng lần trước hắn cho hai người Trần Hành cùng Trần Phục ăn.
Đây là sau khi trở thành Nhị Giai Luyện Đan Sư hắn luyện chế ra, độc tố cũng như công hiệu của nó gấp cả trăm lần phiên bản lần trước.
Nếu như không có thuốc giải của hắn, Mang Huyền Phong chắc chắn phải chết. Đương nhiên, nếu tên này có thể mua được Tứ Giai Giải Độc Đan, cũng có thể giúp y giải được độc.
Nếu mà tên này có bản lĩnh lấy được Tứ Giai Giải Độc Đan, Trần Vân Thanh hắn xem như tên này số mệnh chưa hết, hắn cũng không thể làm gì khác.
"Ông yên tâm đi..! Đối phó với lại Chấn Nam Đạo..! Ông sẽ không có cô đơn đâu..!" Trần Vân Thanh chắp tay sau lưng, ánh mắt bên trong ẩn tàng sát ý rợn người.
Tha cho Mang Huyền Phong một lần, là vì Mang Huyền Phong cũng giống như hắn, đều có chung một kẻ thù đó là Chấn Nam Đạo.
Trần Vân Thanh hắn đã từng nói qua, bằng bất kỳ giá nào, mình cũng phải đem Chấn Nam Đạo diệt trừ.
Bây giờ có thêm Mang Huyền Phong làm tay trong, sau này đối với lại đại nghiệp diệt đi Chấn Nam Đạo của Trần Vân Thanh hắn sẽ thuận lợi hơn rất là nhiều.
"Vâng! Vân Thanh công tử.!" Mang Huyền Phong không nói nhiều, lặng lẽ rời đi, Trần Vân Thanh người này xem ra cũng có thù sâu oán nặng với lại Chấn Nam Đạo, như vậy cũng tốt, ít ra khi chưa diệt được Chấn Nam Đạo, cái mạng nhỏ của hắn vẫn còn có giá trị lợi dụng.
...
Một ngày sau..! Đêm tối.
"Nơi đây là một trong bảy lối ra vào chính của Chấn Nam Đại Sơn..! Chỉ cần đi thêm nữa ngày nữa, chúng ta sẽ có thể trở lại Chấn Nam Thành..!"
Trần Vân Thanh trên lưng một con Độc Giác Mã mới cướp được của một tên Mang gia đệ tử không lâu, chỉ về con đường lớn cách mình hai trăm mét kia, nói với lại Thái Na Trát.
Thả cho Mang Huyền Phong rời đi, lấy hết đi Trận Kỳ bên trong bảo tàng của Tô gia, Trần Vân Thanh hắn quyết định trở về Chấn Nam Thành.
Cũng không thể làm gì khác, chuyến đi lần này những gì hắn muốn có cũng đã có, những gì cần làm hắn cũng đã làm rồi.
Thời gian hẹn trở lại với Ngô Tiểu Diễm cũng đã đến, Trần Vân Thanh hắn cũng không ở lại lâu bên trong làm gì.
Nói nữa hắn cũng rất muốn trở lại Trần gia trấn, thăm cha của mình, cũng mấy tháng rồi không có gặp ông ta, không biết ông ta đã đỡ hơn chút nào chưa.
"Được..! Chủ nhân..! Tôi cũng muốn xem địa phương anh trưởng thành sẽ như thế nào..!"
Bây giờ Thái Na Trát đã biến hóa thân thể nhỏ lại, chỉ tương đương với lại một con thỏ trưởng thành không khác biệt bao nhiêu, nàng nhìn về phía cánh tay của Trần Vân Thanh chỉ, ánh mắt cũng có chút khát vọng.
Hai trăm năm thời gian tách biệt với lại thế giới bên ngoài, đối với lại Thái Na Trát nàng là một cái cực hình, nàng rất muốn tiếp xúc với lại nhiều người, để tìm hiểu xem thế gian này biến hóa như thế nào, cũng là muốn hòa mình vào bên trong để tự tin mình vẫn còn sống.
Lần này đến địa phương nhỏ bé này, nàng cũng rất là hiếu kỳ, nơi đây có gì đặt biệt, làm sao có thể sản sinh ra một tên thiên kiêu yêu nghiệt như Trần Vân Thanh kia chứ.
"Chủ nhân..! Nguy hiểm..!" "Xẹt..Xẹt...!
Tiếng hô của Thái Na Trát vang lên đột ngột, Trần Vân Thanh cũng không có hiểu nguy hiểm mà Thái Na Trát vừa nói xuất phát từ nơi nào, nhưng mà hắn tin tưởng Thái Na Trát sẽ không có hại hắn, thế là hắn lấy nhanh nhất tốc độ bay lên trên không trung.
"Ầm..!"
Đứng trên một cây cổ thụ lâu năm, Trần Vân Thanh nhìn lại bên dưới vị trí mình vừa rồi đứng, không khỏi lạnh cả mình, thầm nghĩ may mắn mình anh minh thần võ, nghe theo lời của Thái Na Trát, nếu như không bây giờ, Trần Vân Thanh hắn đã như con Độc Giác Mã bên dưới, bị phanh thây sẽ thịt làm trăm ngàn mãnh rồi.
Đối phương lần này ra tay, cũng thật sự là quá độc ác một chút, rõ ràng là muốn dồn Trần Vân Thanh hắn vào chỗ chết mà.
"Xoẹt..!"
"Ông là ai..? Vì cái gì lại muốn giết Trần Vân Thanh tôi..!"
Người ra tay với lại Trần Vân Thanh cũng ngay lập tức xuất hiện, còn là Yêu Sư tam trọng hậu kỳ cảnh giới, Trần Vân Thanh hắn tuy căm hận đối phương, nhưng cũng không thể làm gì khác là từ trên cây bay xuống mặt đất, giữ khoảng cách năm mươi mét cùng đối phương đối thoại.
"Cổ gia Cổ Cường..! Cái tên này mày đã nghe nói rồi chứ..?"
Cổ Cường đem thanh Tam Giai Trung Phẩm trường kiếm của mình đút lại vào võ, ngẫm nghĩ một chút, đem nó quăng vào bên trong Túi Không Gian luôn.
Vừa rồi hắn chỉ đùa giỡn với lại Trần Vân Thanh một chút, nên mới xuất ra Nghịch Phong Kiếm chém thử một kiếm, cũng như là thử thanh Yêu Binh mà hắn mới mua được của một tên Tán Tu Yêu Sĩ không lâu.
Giờ nhìn lại đã không cần thiết nữa, đi cùng một tên Yêu Sĩ đánh nhau, lấy Yêu Sư tam trọng hậu kỳ tu vi của mình đã là ức hiếp đối phương quá nhiều, nếu mà còn dùng đến binh khí nữa, chắc chắn sẽ bị người ta cười cho rụng răng mất.
"Tôi đúng là có nghe qua..! Nhưng còn không được hiểu cho lắm..?"
Trần Vân Thanh gật đầu, Cổ Cường là người đi theo Cố Cự Cao, bảo hộ cho tên đó, thời gian trước tại Trần gia hắn nghe mọi người đồn thổi chuyện này quá trời luôn mà.
Lấy tu vi Yêu Sư tam trọng hậu kỳ của mình bây giờ, Cổ Cường cũng được xem là người có thực lực mạnh nhất Chấn Nam Thành, thực lực của y còn mạnh hơn cả thành chủ Nguyễn Văn Du nữa kìa.
Nhưng hắn không hiểu lần này Cổ Cường đến đây thử thực lực của hắn để mà làm cái gì.
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc