Trần gia nơi này có chế độ thu nhận người là dễ giãi nhất trong số các đại thế lực lớn của Chấn Nam Thành.
Cũng là gia tộc số một về cường giả cũng như Yêu Quyết các loại, không đánh chủ ý lên Trần gia thì có thể đánh lên ai.
Theo hắn biết tại Trần gia nơi này, không chỉ có mỗi mình Mang gia bọn họ cái cắm ám tử đi vào, mà nhiều thế lực khác cũng là đều làm như thế, Trần gia hiện tại rất là phức tạp cùng hỗn loạn.
Rất nhiều người muốn lợi dụng điểm yếu này của Trần gia từ bên trong đó cắt một miếng thịt.
Mang gia bọn họ với rất nhiều nhân tài, đáng lý có thể chiếm phần to. Đáng tiếc Mang Huyền Phong một chuyện làm bọn họ tổn thương thảm trọng, chẳng những mất đi một đại cường giả, Mang gia nội gián bên trong còn đang bắt đầu bị Trần gia chú ý cùng thanh lọc.
Mấy ngày qua là đã có không ít người của Mang gia sa lưới, hắn càng nhìn, trong lòng lại càng sầu thảm, nhưng cũng không giúp đỡ được gì.
"Trưởng Lão! Lần này ngài đến nơi này là..?"
Mang gia đã không còn cao tầng tại Trần gia, ngoài trừ Mang Cán này cùng đám người bọn họ, hiện tại tất cả đám người mình đều sẽ lấy Mang Cán này vi tôn, chỉ cần y nói cái gì, bọn họ nghe theo là được.
Theo như bọn hắn thấy, lần này Mang Cán đến nơi này, còn bộc lộ thân biết phận của mình, không phải chỉ để chứng minh cho đám người mình biết thân phận của y, mà còn có dụng ý sâu xa hơn, nhất là trong hoàn cảnh nguy hiểm hiện tại.
"Hôm nay ta đến nơi đây, là muốn đưa các người trở lại Mang gia, lập tức liền phải rời đi, không cần thiết phải chờ đợi nữa!" Mang Cán là nói ra mục đích thật sự của mình.
Lần này hắn không đi không được, vốn hắn thân phận đã khá là nhạy cảm, người của Trần gia đang điều tra gắt gao về nội gian Mang gia một chuyện, không sớm thì muộn cũng liền sẽ điều tra đến hắn trên đầu đây, cùng với chuyện hắn trợ giúp Trần Côn một chuyện, Trần Túng Quyền đang nghi ngờ đến hắn, cái này càng làm cho thân phận của hắn nhanh bại lộ hơn.
Không thể ở lại đây khoanh tay chờ chết được, hắn nhất định phải tận dụng một chút xíu thời gian ngắn ngủi này, rời khỏi nơi đây trước khi quá muộn.
"Trưởng Lão..! Trước khi chúng ta rời đi, có thể...?"
Trần Côn cẩn trọng lên tiếng hỏi, tuy hắn không có nói thẳng ra, nhưng hắn dám chắc những người nơi này đều là hiểu ý của hắn đang muốn nói đến Trần Vân Thanh một chuyện.
Hắn nghĩ đến, đêm hôm nay thế nào bọn họ cũng sẽ rời khỏi Trần Phủ, như vậy nhân tiện đem tên Trần Vân Thanh kia thịt đi, lấy Đại Hành Huyền Khí Kinh trong tay của y, như vậy thì tuyệt không còn gì có thể tả.
Thứ nhất có thể làm cho đám người bọn họ xuất ra một ngụm ác khí, thứ nữa là có thể lấy được Đại Hành Huyền Khí Kinh đem về cho Mang gia.
Trả thù chỉ là phụ, lấy Yêu Quyết mới là chuyện quan trọng bật nhất.
Phải biết đám người mình đến Trần gia lần này có thể nói là thất bại thảm hại, về lại Mang gia cũng không hề được Mang gia khen thưởng hay có đặt ân gì.
Nhưng nếu đem Đại Hành Huyền Khí Kinh trở lại thì là mọi chuyện hoàn toàn khác, dâng lên quyển Yêu Quyết này, chính là lập một đại công lớn cho Mang gia, con đường đi sau này của bọn họ liền có thể thênh thang rộng rãi, ai lại không muốn như thế kia chứ.
"Trưởng lão! Ta thấy lời nói của Trần Côn sư đệ hoàn toàn có thể thực hiện được!" Trần Thái Thành mấy người còn lại lên tiếng ủng hộ.
Không lâu trước đây bọn họ có ý định cả bốn người đi tìm Trần Vân Thanh cướp lấy Yêu Quyết rồi rời đi, nhưng cũng chưa chắc có thể thành công một trăm phần trăm, nhưng bây giờ có thêm tôn Yêu Sĩ lục trọng hậu kỳ Mang Cán, như thế liền là không cần phải lo nghĩ quá nhiều, chuyện này đám người mình có thể chắc chắn hoàn thành một trăm phần trăm.
"Không có đơn giản như vậy! Bên kia Trần Vân Thanh đang là có Yêu Sĩ thất trọng cường giả giám sát, chúng ta không có khả năng từ trong tay của người đó đem Trần Vân Thanh diệt!" Mang Cán đứng lên, lắc đầu thật mạnh đối với lại mấy người Trần Thái Thành lên tiếng.
Từ trong tay Trần Vân Thanh lấy Yêu Quyết đem trở lại Mang gia, chuyện này không chỉ là bốn người này nghĩ ra, hắn cũng đã nghĩ ra, còn là nghĩ ra trước cả bốn người này nữa, cũng là đã có ý định động thủ.
Nói thật, trước khi đến nơi này tìm bốn tên này, hắn là đã có đi qua bên số hai trăm lẻ ba căn biệt viện của Trần Vân Thanh, với ý đồ đem tên này cấp diệt đi, rồi mới đến nơi đây đưa bốn tên này rời khỏi.
Nhưng tại trong lúc vô tình, hắn là phát hiện một vị Nội Viện trưởng lão là Phó Đường Chủ của Chấp Pháp Đường Trần Hạm Bân cũng xuất hiện nơi đó, như là đang giám sát hay bảo hộ cho Trần Vân Thanh một dạng.
Nhìn đến cảnh tượng kia, hắn liền là đã mướt mồ hôi lạnh rồi, làm gì còn giám chạy đến bên kia tìm Trần Vân Thanh phiền toái, thế nên tốt nhất hiện tại vẫn là rời khỏi Trần Phủ này, bảo toàn tính mạng cho bản thân của mình trước cái đã, chuyện khác sau này rồi tính sau đi.
"Mang Cán Trưởng Lão! Chúng ta đi! Ngay lập tức liền đi!" Ớn lạnh tâm can, đây là cảm nhận của tất cả bốn người Trần Côn đám người.
Bên kia Trần có Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ cường giả bảo hộ, dù tổng hợp thực lực đám người mình lại, cũng chỉ có thể đi tìm chết.
Nghĩ đến trước đây bốn người mình còn muốn đi tìm Trần Vân Thanh lấy Yêu Quyết, trong lòng không khỏi sợ hãi một phen, cũng may Mang Cán Trưởng Lão xuất hiện kịp thời, không thì bọn họ bốn người đều toi mạng cả rồi.
"Đi thôi!" Mang Cán dẫn đầu đi ra bên ngoài trước.
Trần Vân Thanh người này thế nào hắn cũng sẽ tìm đến, nhưng không phải hiện tại, chờ sau này tên này rời khỏi Trần Phủ, bọn họ ra tay cũng không có muộn.
Hắn cũng là không có tin tưởng, người của Trần Phủ rảnh hơi đi giám sát tên này mãi, cũng không tin y không đi ra ngoài. Một ngày tên này rời khỏi Trần Phủ, đó cũng liền là ngày tàn của y.
"Trưởng Lão? Ta cảm thấy có cái gì đó không ổn!" Mang Thái Thành đi đến bên cạnh của Mang Cán, gương mặt có chút lo âu lên tiếng.
Đám người mình rõ ràng là đã đi cả tiếng đồng hồ rồi, không hiểu thế nào, vẫn là cứ loanh quanh tại Trần Phủ bên trong, không có đi ra bên ngoài được.
Theo lẽ thường, như đi đúng đường mà nói, cộng với lại tốc độ của bọn họ, chỉ chưa đến mười phút đồng hồ thời gian liền có thể rời đi được rồi, hôm nay đi mãi cũng là trở lại chốn cũ, cứ như bọn họ đang đi vào mê cung một dạng, chuyện này quá là tà môn một chút đi.
"Trận Pháp..!" Mang Cán nghe lời nói của Mang Thái Thành cũng liền là dừng lại bước chân, không có đi tiếp nữa.
Hắn chưa từng theo học Trận Pháp Chi Đạo, nhưng những bí tân nói về sự thần kỳ của Trận Pháp cũng như Trận Pháp Sư, hắn là xem qua không ít, đối với Trận Pháp hắn có đôi chút biết được đến.
Đám người mình đã đi một tiếng đồng hồ rồi, đừng nói là rời đi nơi này Trần Phủ, trở lại Mang gia cũng là đã thừa thời gian.
Hắn lại là một người rất là nhớ đường, sẽ không có chuyện hắn đi lòng vòng cả canh giờ như thế.
Tình cảnh của hắn hiện tại, thật sự rất là giống với lại một quyển sách nói về Trận Pháp mà hắn đã xem qua, đó là hắn đã lạc vào một cái Trận Pháp của người ta, còn là rất cao cấp Mê Trận nữa, hắn là không hiểu, bên trong Trần Phủ này xuất hiện cường đại Trận Pháp Sư từ khi nào vậy kìa?
Còn có vị đại sư này có oán thù gì với bọn họ, sao lại đem bọn họ giam cầm bên trong Trận Pháp thế này.
"A...A....!"
"Mang Côn...! Mang Già..?"
Âm thanh kêu la thảm thiết vang lên, quay đầu nhìn lại, hai người cùng đi với lại hắn không xa liền là đã biến đi đâu mất, kèm theo tiếng kêu gào thảm thiết kia, chỉ sợ lần này rời đi, hai người kia không có cơ hội trở lại.
...
"Trần Vân Thanh..! Cầu xin anh..! Cầu xin anh cho tôi một cái thống khoái!"
Trần Côn nằm quằn quại dưới đất, người run lên liên tục, trên miệng thì sùi bọt mép, điều này chứng tỏ hiện tại Trần Côn đang là chịu đựng cực hình tàn khốc không phải người thường có thể chịu đựng nỗi.
Trần Côn hắn thường ngày là một người rất cứng rắn, dù tự tay chặt đi cánh tay của mình đau đớn, nhưng hắn vẫn không rên một tiếng, bây giờ phải khủng hoảng đến độ phải cầu xin Trần Vân Thanh ra tay giết hắn đi, cũng đủ thấy hắn đang phải chịu loại cực hình gì.
"Trần Côn! Mùi vị Nghịch Huyết Thác Cốt Thủ có phải là tuyệt dịu lắm hay là không?" Trần Vân Thanh đi đến tại gần Trần Côn đang thống khổ đau đớn, hắn không khỏi mỉm cười nhàn nhạt lên tiếng hỏi.
Nghịch Huyết Thác Cốt Thủ này là Trần Vân Thanh hắn lấy được từ trên người của Trần Thanh Lang, đây là một loại tra tấn người thủ đoạn rất tàn khốc.
Nói thật khi nhìn thấy thủ đoạn tra tấn khủng bố ghi lại một khi người nào đó bị thi triển loại này thủ đoạn, Trần Vân Thanh hắn không ngờ một người bên ngoài khá là chính trực như Trần Thanh Lang, lại đi giữ một loại tà đạo tra tấn thủ đoạn khủng bố như thế.
Nghịch Huyết Thác Cốt Thủ một khi sử dụng, máu huyết cùng Chân Khí trong người đối phương sẽ bắt đầu chảy ngược, công kích liên tục các khớp xương toàn thân thể, cho đến khi nào đối phương chịu đựng không nỗi nữa, tự vẫn bỏ mình thì mới thôi.
Nhưng Nghịch Huyết Thác Cốt Thủ này rơi vào trong tay Trần Vân Thanh hắn, do chính tay hắn thi triển tra tấn địch nhân, hắn làm gì cho đối phương có cái cơ hội tự vẫn đâu kia chứ.
Trước hết hắn là dùng một ít thủ đoạn, để cho Trần Côn không có chút thực lực nào để tự sát, sau đó thì hắn mới thi triển Nghịch Huyết Thác Cốt Thủ, như thế có thể làm cho Trần Côn đau đớn hưởng thụ dài lâu, muốn chết cũng không được, mà muốn sống cũng không xong.
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc