"Lại Chấp Sự...! Hắc U Quả mua bán là do Nghiêm Linh Nhi đến toàn quyền quyết định..!" Trần Vân Thanh đưa mắt qua bên vị yêu mị Lại Tinh Tinh phương hướng, lên tiếng đồng ý để Nghiêm Linh Nhi đại diện cho mình mua bán, sau khi lời nói này phát ra, hắn là thở dài một tiếng, như mất hết sức lực một dạng.
Khó khăn lắm hắn mới từ Trần Tú biết được nơi bán Hắc U Quả với giá cao như thế này, bây giờ chỉ vì một câu nói của hắn, tất cả hai ngàn Hạ Phẩm Linh Thạch cứ thế không còn, trong lòng của hắn đau đớn phải biết.
Nhưng hắn cũng không có cách nào, nhìn lại Nghiêm Linh Nhi này ánh mắt, như mà hắn dám nói một tiếng không, chỉ sợ hắn không còn nguyên vẹn thân thể rời khỏi La Lâm Thương Hội nơi này.
Chuyện đã rồi, không thể nào trách được ai, có trách cũng chỉ là trách hắn không kiềm chế được ánh mắt nhìn cái kia Lại Tinh Tinh nhiều lần một chút, cũng là trách Trần Vân Thanh hắn đây đi quen nhầm bằng hữu như Nghiêm Linh Nhi này một dạng.
"Lại Chấp Sự! Như không còn chuyện gì nữa, chúng tôi xin phép cáo lui!"
Nghiêm Linh Nhi rất là vui mừng, đến đỡ Trần Vân Thanh dậy, ân cần chăm sóc cho y một hồi khá là chu đáo, như là chăm sóc ông nội của mình một dạng, so với lại hung tợn thần thái vừa rồi, đúng là khác xa một trời một vực a.
Trần Vân Thanh này thật sự là không có làm cho nàng thất vọng nha, giữa nàng cùng với lại Lại Tinh Tinh kia. Giữa nàng cùng hai ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch, cuối cùng Trần Vân Thanh cũng là chọn nàng, mà không có chọn cô gái có đôi ngực khủng Lại Tinh Tinh kia cùng hai ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch. Nàng ánh mắt thật sự rất tốt, có một cái bằng hữu như thế này, nàng còn mong gì hơn nữa.
"Khoan đi đã!".
"Lại Chấp Sự! Không biết chị còn gì sai bảo!"
Đang chuẩn bị bước ra khỏi cửa, nghe tiếng gọi của Lại Tinh Tinh, Nghiêm Linh Nhi lấy tay che miệng của Trần Vân Thanh lại, cũng là không có cho tên dâm tặc này quay đầu lại nhìn đối phương, thay vào đó nàng là lễ phép lên tiếng hỏi.
Vụ mua bán này vốn là không có thành, hai người bọn họ cùng La Lâm Thương Hội cũng không có cái gì giao thoa, không biết Lại Tinh Tinh gọi nàng lại để mà làm cái gì nữa đây.
"Năm ngàn Hạ Phẩm Linh Thạch kia, ta là đồng ý giao dịch!" Lại Tinh Tinh nhắm mắt một chút, sau đó liền là nói ra lời nói mà mấy người có mặt tại nơi đây không có người nào có thể tin tưởng được.
"Lại Chấp Sự...! Chị nói cái gì...Tôi nghe không..có được rõ?" Nghiêm Linh Nhi chớp chớp đôi mắt to tròn, một bộ không thể nào tin tưởng, xem Lại Tinh Tinh như một người điên một dạng.
Nghiêm Linh Nhi nàng đưa ra cái giá trên trời kia, chỉ là vì căm tức Trần Vân Thanh mê gái, cũng như chẳng có chút thiện cảm nào với lại Lại Tinh Tinh nên mới đưa ra cái giá như thế này mà thôi.
Cái giá đó nàng cũng biết là không có thực tế, nàng chỉ không muốn bán cho Lại Tinh Tinh, cũng như muốn hai người bọn họ rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt mà thôi.
Trong lòng nàng chưa bao giờ nghĩ đến Lại Tinh Tinh sẽ chấp nhận trả một cái giá trên trời như thế này, hiện tại nàng nghe rõ lời Lại Tinh Tinh nói, nhưng cũng có chút không tin a.
"Ta nói đồng ý trả năm ngàn Hạ Phẩm Linh Thạch để mua lại một ngàn viên Hắc U Quả trong tay của cô, nếu cô thấy cái giá như vậy còn không được....!"
"Rầm..!Được! Được! Chúng ta lập tức giao dịch! Lập tức giao dịch..!"
Không đợi Lại Tinh Tinh nói hết câu, Nghiêm Linh Nhi liền đẩy mạnh một phát cho Trần Vân Thanh bay ra ngoài, chẳng quan tâm đến sống chết của Trần Vân Thanh ra làm sao, còn mình nhanh chóng chạy đến bên cạnh Lại Tinh Tinh, một bộ gấp gáp cùng tham tiền là thấy rõ trên gương mặt xinh xắn của nàng.
Năm ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch, có mà bị điên mới không trao đổi, nhân lúc Lại Tinh Tinh này đầu óc có vấn đề, liền là nhanh chóng nắm bắt cơ hội, một khi cô ta tỉnh táo lại, một ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch chỉ sợ nàng cũng không có.
Không sai, trong mắt của Nghiêm Linh Nhi hiện tại, Lại Tinh Tinh bây giờ là một người đầu óc có vấn đề, chỉ có những người tâm thần mới đưa ra những quyết định ngoài dự đoán của mọi người như thế.
Nàng lại thích nhất những loại người này, chỉ cần đối phương đưa thật nhiều tiền cho nàng xài là được rồi.
...
"Lại Chấp Sự..! Lần này mua bán..?"
Cùng Lại Tinh Tinh tiễn đưa hai người Trần Vân Thanh rời khỏi La Lâm Thương Hội sau, Thiệu Mỹ Mỹ không kìm nén để nghi hoặc trong lòng của mình nữa, cung kính lên tiếng hỏi.
"Chuyện này ta sẽ báo lại với Quản Sự sau! Yên tâm đi, phần trăm hoa hồng lần này của cô sẽ không có thiếu!" Lại Tinh Tinh không có giải thích gì nhiều với lại Thiệu Mỹ Mỹ, chỉ để lại một câu cho cô ta, sau đó liền là trở lại gian phòng của mình.
Mua bán lần này, nhìn như nàng là một người điên, nhưng mà thực tế lại không có phải, nói thật như đầu óc nàng có vấn đề, cũng không thể lấy tu vi Yêu Sĩ lục trọng làm Chấp Sự lớn tại La Lâm Thương Hội phân hội được.
Nguyên nhân mà nàng làm thế này, là vì không lâu trước đây, có một khách hàng lớn cần đặt mua một lượng lớn Hắc U Quả, người khách này ra giá rất là cao, thậm chí nếu số lượng nhiều, ông ta có thể bỏ ra mười viên Hạ Phẩm Linh Thạch để mua Hắc U Quả, thế nên nàng mới ra giá cao như thế này để thu vào.
Nhìn bề ngoài nhiều người cảm thấy nàng làm thâm hụt mua bán, nhưng trên thực tế lại hoàn toàn không phải như thế, qua tay mối làm ăn này, nàng còn lời trên năm ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch mới đúng.
Những cái này là chuyện cấp cao của La Lâm Thương Hội, nàng cũng không cần thiết phải đi giải thích với cô ta làm gì, nếu như có thời gian, vẫn là chuẩn bị cho nữa tháng sau cuối năm La Lâm Thương Hội tổ chức Đấu Giá Hội thì hay hơn.
'Trần Vân Thanh! Anh dám diệt đi cha của tôi! Lấy đi tài nguyên thuộc về Thiệu gia tôi, thù này không đội trời chung! Anh hãy chờ Thiệu gia tôi vô tận trả thù đi!'
Cung kính tiễn đưa Lại Tinh Tinh một cái, sau đó Thiệu Mỹ Mỹ đưa mắt nhìn về hướng Trần Vân Thanh cùng Nghiêm Linh Nhi rời đi, bên trong ánh mắt là chứa cực độ thâm độc cùng oán hận thần sắc.
Nàng Thiệu Mỹ Mỹ ngoài là một nữ nhân viên quản lý nhỏ của La Lâm Thương Hội nơi đây ra, bên trong còn có một cái thân phận nữa là Thiệu gia đệ tử.
Nàng chính là con gái của Thiệu Dận Vân, người cùng ba vị anh họ đã đi đến Hắc Thạch Sơn hái lấy Hắc U Quả liền một đi không trở lại.
Đại bá nàng hôm trước đã đi đến Hắc Thạch Sơn điều tra, liền là đã biết ba người biểu huynh của nàng đã chết, thanh đao mà cha nàng dùng cũng là tại cách Hắc Thạch Sơn không xa.
Qua các dấu vết để lại, Đại bá kết luận người mà diệt ba người biểu ca cùng cha nàng hoàn toàn là một người, y chủ tu chính là kiếm pháp Yêu Kỹ, nhưng ngài ấy không có biết đối phương thật ra là ai, chỉ khẳng định người này không chỉ diệt đi Thiệu gia bọn họ người, mà còn lấy đi một ngàn viên Hắc U Quả.
Chỉ cần điều tra ra, trong Chấn Nam Thành người nào trong tay có nhiều như thế Hắc U Quả bán ra, người đó có đến chín mươi phần trăm là hung thủ đã sát hại phụ thân cùng biểu ca của nàng.
Hôm nay cuối cùng cũng là đã để cho Thiệu Mỹ Mỹ nàng phát hiện ra được người bán ra nhiều như vậy Hắc U Quả.
Nàng là mạo hiểm bị Lại Tinh Tinh trách phạt, cũng là muốn vào quý khách thất để biết thông tin của đối phương, hiện tại nàng cũng có nắm được thông tin sơ bộ, dù y có chạy đến chân trời hay góc biển, Thiệu gia nàng cũng sẽ không có bỏ qua cho y.
"Nói với lại Lại Chấp Sự! Hôm nay ta xin phép nghĩ một hôm!" Thiệu Mỹ Mỹ ánh mắt xoay chuyển một chút, sau nàng nhờ một cái bằng hữu báo lại cho Lại Tinh Tinh xin phép nghĩ sớm một ngày, liền rời khỏi La Lâm Thương Hội nơi đây.
Đối với nàng cùng Thiệu gia hiện tại thành viên mà nói, không có gì quan trọng hơn là phải tìm ra hung thủ, đem người đó diệt sát, thủ vững bí mật về Hắc U Quả một chuyện, những chuyện khác sau này tính sau.
Trước trở lại Thiệu gia báo tin một tiếng, để đại bá cho người truy sát Trần Vân Thanh cái đã, thế nào cũng không để tên kia rời đi được.
...
Nam Hắc Thị một con hẻm nhỏ!
"Hít hà..!Nhẹ tay thôi! Nhẹ tay thôi... Không cần quá mạnh... Bộ em muốn giết người sao?"
Trần Vân Thanh đứng đối diện với lại một cái mỹ nhân như ngọc Nghiêm Linh Nhi, hai người hơi thở cần kề bên nhau, nhưng mà hắn hiện tại lại chẳng có một chút gì gọi là vui vẻ trên nét mặt cả, thay vào đó là một bầu trời nhăn nhó.
Nghiêm Linh Nhi này nhìn qua động tác tay quá vụng về, liếc qua cũng biết đây là lần đầu tiên cô ta làm việc này rồi.
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc