"Người anh em này! Không biết anh cao danh là gì?" Đem viên Đan Dược mà tên Yêu Giả thất trọng trung kỳ trước mắt này dâng lên nuốt xuống, Trần Vân Thanh thương thế đã đỡ hơn khá nhiều, hắn không khỏi ngạc nhiên nhìn người thanh niên trước mắt đây.
Diệu Hoàn Đan! Cũng là Diệu Hoàn Đan! Thứ Đan Dược mà tên thanh niên này dâng cho hắn là Diệu Hoàn Đan, hơn nữa dược hiệu còn tốt hơn những lần trước hắn phục dụng Diệu Hoàn Đan quá nhiều, có thể nói Diệu Hoàn Đan mà người thanh niên trước mắt này đưa cho hắn là cực phẩm trong cực phẩm, loại này Đan Dược nghĩ đến sẽ không có lưu hành nhiều trên thị trường.
Khoan hãy nói đến giá cả cao sang của viên này Diệu Hoàn Đan, phải nói tên thanh niên dâng lên Đan Dược cho hắn đi. Ban đầu hắn nghĩ như người nào có lòng nương nhờ vào hắn, tối đa cũng chỉ dâng lên Liệu Thương Đan là cùng, cái này hắn cũng đã khá là biết ơn rồi. Không ai nghĩ đến, người thanh niên này lại xuất thủ mạnh tay đến như thế, không thể nào không làm cho Trần Vân Thanh hắn không nhìn người này thêm nhiều lần.
"Vân Thanh sư huynh! Tôi tên là Trần Tú! Gặp qua Vân Thanh sư huynh!" Trần Tú nghe Trần Vân Thanh hỏi đến tên họ cửa mình, không khỏi vừa mừng vừa sợ lên tiếng hồi đáp.
Không có sai! Người ra tay dâng lên Diệu Hoàn Đan chính là Trần Tú hắn đây, có thể Trần Vân Thanh còn không có biết, viên Diệu Hoàn Đan mà y đang dùng là hàng đặc biệt, dù cho tại Mân Việt Quận, thậm chí là cả Lạc Việt Vương Quốc nơi này, cũng là chưa chắc gì đã có viên thứ hai đâu.
Dâng lên viên này Diệu Hoàn Đan cho Trần Vân Thanh, hắn là đánh cược Trần Vân Thanh sẽ không có quên đi công lao của hắn. Giờ đây nhìn lại, ánh mắt của hắn đúng thật sự là không có nhìn nhầm người, Trần Vân Thanh người này đúng thật sự là một người không quên ân nghĩa, lần này hắn là đầu tư đúng chỗ rồi.
"Trần Tú..! Như sau này nếu anh cần giúp đỡ, có thể đến tìm Trần Vân Thanh tôi, như trong khả năng, tôi sẽ giúp đỡ cho anh một lần!" Trần Vân Thanh gật đầu.
Như Trần Tú này chỉ đưa cho hắn hàng cấp thấp Đan Dược, hắn cũng sẽ củ nói cảm ơn qua loa, sau đó liền đưa cho tên này một ít tiền, xem như cảm ơn là được. Nhưng người này ra tay hào sảng như thế, cũng là đã làm cho Trần Vân Thanh hân có chút cảm động. Như sau này người này đưa ra yêu cầu không quá đáng, hắn liền giúp y một tay vậy.
"Vâng! Đa tạ Vân Thanh sư huynh!" Trần Tú ngẫm nghĩ một chút.
Hắn vốn không muốn nhận lại phần ân tình này từ Trần Vân Thanh, có điều hắn nghĩ lại, hai người bọn họ chưa lấy gì là quen thuộc cho lắm, như không nhận lời, Trần Vân Thanh trong lòng có khi lại nghĩ hắn muốn y báo đáp nhiều hơn nữa, như thế ấn tượng tốt mà hắn vừa mới tạo dựng lên trong lòng Trần Vân Thanh liền sẽ nhanh chóng sụp đổ.
Thôi thì trước tiên hãy nhận lời trước cái đã, còn sau này có nhờ đến Trần Vân Thanh hay không thì để sau này tính sau.
"Vân Thanh sư huynh! Anh tu vi cái thế, nghĩ đến Lão Đại Hỏa Kế Phòng vị trí không có ai thích hợp hơn anh đến làm nữa rồi!" Trần Phùng nhìn đến bằng hữu của mình đã đến đầu nhập vào Trần Vân Thanh, hắn đây cũng không có cam lòng lạc hậu.
Hắn nhìn thấy a, Trần Vân Thanh hiện tại thực lực là cường đại nhất, ngay cả đám người Trần Lạc Phong hợp lực cũng không phải là đối thủ của Trần Vân Thanh.
Không những vậy, Trần Vân Thanh còn là người của Hỏa Kế Phòng. Như Trần Vân Thanh thay Trần Lạc Phong làm lão đại, sẽ không có người nào đi phản đối đâu a.
Chiếu theo xu hướng này, người mà đề cử Trần Vân Thanh lên làm lão đại như hắn đây, thế nào cũng sẽ được Trần Vân Thanh trọng dụng, tuy có chút kém Trần Tú bên kia, nhưng sẽ không có kém quá xa. Chí ít Nội Khí Đan phân cho hắn là không còn bị cắt xén như trước đây nữa.
"Không...!" Trần Khang muốn lên tiếng phản đối.
Cái ghế lão đại này vốn nên thuộc về hắn, làm sao có thể giao ra cho Trần Vân Thanh làm được.
Nhưng chợt nhìn đến ánh mắt hầm hầm của Trần Trung cùng những người còn lại, hắn là không dám nói tiếng nữa, đồng thời khi nghĩ đến Trần Vân Thanh phản ứng, sau lưng của hắn liền là lấm tấm mồ hôi.
Không có người nào biết hiện tại trong lòng Trần Vân Thanh đang suy nghĩ cái gì, nên mấy chục người tại nơi đây sau khi Trần Phùng đề nghị không có người nào lên tiếng phản đối.
Trần Khang hắn thì hay rồi, tự nhiên đi làm chim đầu đàn, nếu như vì chuyện này liền để lại ấn tượng không tốt trong lòng của Trần Vân Thanh, như thế ngày tháng sau này tại Hỏa Kế Phòng hắn đây rất khó qua a.
"Vân Thanh sư huynh làm lão đại, chúng tôi không có ý kiến!" Trần Thịnh đám người lâu la dù vừa rồi bị Trần Vân Thanh đánh cho có chút thảm, nhưng rất nhanh cho ra lựa chọn của mình, đó là không ngần ngại ủng hộ Trần Vân Thanh.
Nơi đâu cũng là như thế, đều là thực lực vi tôn cả thôi. Đám người bọn họ vừa rồi lao lên cùng Trần Vân Thanh liều mạng, đó là vì trong lòng nghĩ thực lực của Trần Lạc Phong cường đại, lên nịnh bợ sẽ có quà ngon, trong khi lúc đó trong mắt bọn họ Trần Vân Thanh là một tên yếu nhược.
Nhưng giờ này đã khác. Trần Vân Thanh lấy ra thực lực tuyệt đối đem tất cả mọi cường giả tại Hỏa Kế Phòng đánh cho tơi bời hoa lá.
Thực lực như thế, đủ để cho bọn họ tôn trọng, không tôn Trần Vân Thanh lên làm lão đại, như thế còn có thể tôn ai được kia chứ.
Hơn nữa quan trọng hơn, bọn họ đám người trước giờ vẫn không có ưa gì Trần Lạc Phong, tên kia làm người tham lam quá độ, không biết lo nghĩ gì phía bên dưới cho các huynh đệ, tài nguyên có bao nhiêu thì Trần Lạc Phong đều bỏ vào túi riêng bấy nhiêu. Đối với Trần Lạc Phong tất cả mọi người trong lòng đã ôm bất mãn từ lâu. Ngặt một nỗi thực lực của Trần Lạc Phong quá mức cường đại, tại Hỏa Kế Phòng này không có người nào là đối thủ của y. Nên mọi người mới cắn răng chịu đựng mad thôi.
Giờ đây mọi chuyện đã khác xưa, Trần Vân Thanh ngang trời xuất thế, thực lực còn là vượt trội hơn Trần Lạc Phong quá xa, không ủng hộ Trần Vân Thanh thì bọn họ có thể ủng hộ cho ai được đây.
"Chúng tôi...Không có ý kiến..!" Trần Thành Công mấy người liếc mắt nhìn nhau một cái, nhất là Trần Lạc Phong vẫn đang nhắm mắt đau đớn, sau cả đám vẫn là chấp nhận cái kiến nghị của đại đa số mọi người nơi đây.
Đại thế đã không còn, Trần Vân Thanh hiện tại thực lực đã quá mạnh, không người nào tại Hỏa Kế Phòng có thể cùng Trần Vân Thanh chống lại, đám người mình dù là không có muốn, nhưng cũng là không có cách nào nữa.
Chỉ hy vọng sau khi Trần Vân Thanh làm lão đại, sẽ không có cùng đám người bọn họ đây tính toán chuyện cũ nữa, như không mà nó, đám người mình cũng chỉ còn đường rời khỏi Hỏa Kế Phòng nơi đây, qua những phòng ban Ngoại Viện khác xin chén cơm ăn.
"Như vậy cũng được..!" Trần Vân Thanh nhìn qua đám người.
Hắn trong lòng khi đến nơi đây mục đích chủ yếu chỉ là muốn tìm Trần Khánh Ly tính sổ, đối với chuyện tranh dành quyền lực bên trong Hỏa Kế Phòng này hắn là không có bao nhiêu hứng thú.
Nhận lời làm lão đại nơi đây, vì hắn nghĩ đến Ngô Tiểu Diễm bên kia cùng hắn ở lại căn phòng có chút rách nát.
Theo như Trần Vân Thanh hắn tìm hiểu, lão đại của các phòng ban Ngoại Viện đều có một cái trang viên khá là lớn, không có kém gì so với lại Nội Viện đệ tử là bao, ít nhất cũng là không có kém hơn căn nhà ổ chuột mà hắn cùng Ngô Tiểu Diễm đang ở, nên mới quyết định nhận lấy cái này lão đại vị trí, chờ sau khi hắn đột phá Yêu Sĩ, sẽ đưa Ngô Tiểu Diễm đến Nội Viện thoải mái hơn.
"Trần Tú! Những việc tại Hỏa Kế Phòng nơi đây liền do anh đến sắp xếp đi!" Trần Vân Thanh nhìn qua đang trầm ngâm suy nghĩ Trần Tú, liền là lên tiếng nói.
Ngoài việc hắn muốn cùng Ngô Tiểu Diễm ở căn nhà lớn hơn một chút, nguyên nhân hắn làm lão đại của Hỏa Kế Phòng còn là vì cái này Trần Tú. Tên này giúp đỡ cho hắn không ít, giao lại Hỏa Kế Phòng cho y quản lí xem như một chút cảm ơn tên này đi.
"Cái này...! Xin nghe theo sự sắp xếp của Vân Thanh sư huynh!" Trần Tú sau khi nhận lời thay Trần Vân Thanh tiếp quản sự vụ của Hỏa Kế Phòng sau, liền là liếc mắt qua cái này đưa ra chủ ý xấu Trần Phùng có đôi chút bất mãn.
Hắn nào muốn lấy cái Hỏa Kế Phòng này làm cái gì.
Không những hắn không có bao nhiêu hứng thú với lại chút địa bàn chỉ lớn bằng chiếc lỗ mũi như Hỏa Kế Phòng, mà là vì hắn còn biết Hỏa Kế Phòng nơi đây nước cũng khá sâu, không có giống như bề ngoài mọi người vẫn nhìn thấy như thế, dù Trần Vân Thanh có ý, hắn cũng sẽ âm thầm khuyên Trần Vân Thanh bỏ đi cái ý nghĩ này.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc