Không nói đến mình sẽ bị Chấp Pháp Đường bên kia chế tài, nội một đám người nội gian của Mang gia bên trong Trần Phủ này, cũng là đã đủ cho Trần Vân Thanh hắn uống một hồ rồi.
Hắn ra tay xử lý Trần Nhật, người của Mang gia không có người nào là tin tưởng hắn sẽ không lấy đi Túi Không Gian trong tay Trần Nhật, cũng không có ai sẽ tin hắn không biết được bí mật bên trong đó.
Trong hoàn cảnh này, hắn tuyệt đối sẽ không có nhận chuyện này, dù là có chết cũng không, nếu như không, hắn sẽ chết càng nhanh hơn mà thôi.
"Vân Thanh sư đệ! Nếu như Trần Nhật sư đệ của chúng tôi không có đến tìm cậu, như vậy xem ra tôi đã tìm nhầm nơi. Là có chút hiểu lầm. Tôi xin lỗi Vân Thanh sư đệ. Sư huynh tôi xin đi trước một bước, sau này sẽ gặp lại Vân Thanh sư đệ sau!"
Trần Côn nghe Trần Vân Thanh lên tiếng khẳng định không gặp Trần Nhật, hắn có vẻ như vô cùng tin tưởng lời nói của Trần Vân Thanh. Suy nghĩ một chút, hắn là khẽ vỗ nhẹ đầu mình một cái, như nghĩ mình đã có hiểu lầm vô cùng to lớn với lại Trần Vân Thanh. Hắn tiến lên ba bước ôm quyền xin lỗi, đồng thời là không có ý định ở lại nơi này lâu. Như để ý kỹ mà nói, ánh mắt của Trần Côn hiện tại cực kỳ là phức tạp, nhìn về Trần Vân Thanh có rất nhiều điều hiểu ra, nhưng không có nói rõ ràng ra.
"Xẹt! Trần Côn ! Mày vì một chút hiểu lầm liền đến địa bàn của tao gây sự, không phân rõ trắng đen liền hạ độc thủ với lại anh em của tao!"
"Hiện tại mày chỉ nói một câu xin lỗi liền muốn rời đi. Không phải là có chút không để Trần Vân Thanh tao vào trong mắt đó chứ?"
Trần Vân Thanh nhìn thấy Trần Côn muốn đánh bài chuồn, liền lập tức sử dụng thân pháp ảo diệu của mình, nhanh chóng đi đến trước mặt của Trần Côn, ngăn cản con đường mà y muốn đi, lạnh lùng lên tiếng chất vấn.
Trần Côn này đến đây, mặt kệ tên này có mục đích gì, đã thương người của hắn trước là không cho Trần Vân Thanh hắn mặt mũi, không đem tên này trấn áp, sau này hắn còn có mặt mũi nào nhìn người được.
"Vân Thanh sư đệ! Cậu muốn làm cái gì?" Trần Côn con đường đi bị chặn, ánh mắt của hắn cũng là co lại, tay phải nắm thật chặt thanh kiếm trong tay, đề phòng Trần Vân Thanh lên tiếng hỏi.
"Cũng không có gì! Chỉ cần Trần Côn anh để lại một cánh tay phải, chuyện này ta có thể cho qua!" Trần Vân Thanh không một chút cảm tình gì lên tiếng nói.
...
"Có nhầm lẫn không? Người không muốn xuất thủ là Trần Côn mà không phải là Trần Vân Thanh!" Diễn biến tại nơi này sân nhỏ diễn ra quá nhanh cùng quá mức khó hiểu làm cho Trần Ánh choáng váng mặt mũi.
Theo như bình thường diễn biến, sau khi Trần Vân Thanh biết được thân phận của Trần Côn, liền là phải ăn nói khép nép cầu toàn, trả lời mọi nghi vấn của Trần Côn vô điều kiện mới đúng.
Nhưng trước mắt hắn nhìn thấy cái gì, Trần Vân Thanh không những không thuận theo ý chí của Trần Côn, còn là ép buộc Trần Côn đến gắt gao, ngay cả cánh tay phải của Trần Côn hắn cũng muốn lấy.
Đây là có chuyện gì xảy ra, trời đất này có phải đang thay đổi rồi hay là không? Thực lực cường đại hơn Yêu Giả lại phải cúi đầu trước thực lực kém hơn Yêu Giả.
"Tao đã nói rồi mà! Kịch hay vẫn còn tại phía trước, chỉ là bọn m3 không có tin mà thôi?" Trần Hải mỉm cười hết sức là đắc ý lên tiếng nói.
Hắn đã từng nhận định là Trần Vân Thanh không hề tầm thường như bên ngoài mọi người vẫn nghĩ. Quả nhiên mọi chuyện đúng là như thế.
Trần Côn này là người trước giờ chưa từng cúi đầu với bất kỳ một cái đồng cấp cao thủ nào, hôm nay lại khép nép với Trần Vân Thanh, nguyên nhân sâu xa theo hắn được biết, không phải là vì Trần Côn thực lực cao hơn Trần Vân Thanh nên điên trò nhân nghĩa gì, mà ngược lại, người có thực lực cao hơn là Trần Vân Thanh.
Trần Côn nhắm mình không có phần thắng nên mới cố tình tìm cách chạy trốn, nhưng đáng tiếc cho hắn Trần Vân Thanh cũng không phải là một người dễ đối phó, muốn bình yên rời đi, xem ra Trần Côn ý nghĩ hơi tốt đẹp một chút rồi.
...
‘Giết người của tao? Biết rõ thân phận của tao? Còn muốn giết tao diệt khẩu?’ Trần Côn trong lòng cực độ giận dữ nghĩ.
Trần Vân Thanh vừa rồi không nhận mình quen biết Trần Nhật, nhưng từ ánh mắt kinh chấn cùng khủng hoảng bên trong, không khó cho Trần Côn hắn nhận biết, Trần Nhật chính là do Trần Vân Thanh này diệt đi.
Như vậy mà nói, những gì bí mật của Trần Nhật, Trần Vân Thanh này cũng đã biết, bao quát bên trong đó là thân phận chân chính của đám người bọn hị đây.
"Ong...!"
"Trần Vân Thanh! Mày cũng đừng có nên ép người quá đáng nha!"
Trần Côn nhìn đến Trần Vân Thanh này làm quá tuyệt như thế, cũng là không có nhẫn nhịn được nữa, một thân khí thế thuộc về Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ lập tức bộc phát mà ra, phối hợp với lại Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Binh Tuyệt Hàn Kiếm trong tay của hắn, sát khí mười phần, bất kỳ lúc nào cũng là có thể xuất ra một kích chí mạng, dồn Trần Vân Thanh vào con đường chết.
Trần Vân Thanh này thật sự là khinh người quá đáng, hắn là đã hạ mình nhận thua, không truy cứu đến cùng, nhưng mà Trần Vân Thanh tên này vẫn cứ là ép sát không buông tha, còn muốn lấy đi một cánh tay phải của hắn nữa.
Tên này có biết, cánh tay phải là một nửa thực lực của Yêu Giả, mộ khi mất đi, từ nay về sau người đó không thể nào sử dụng binh khí được nữa, như một tên phế nhân không khác.
Trần Côn hắn tuyệt đối không thể nào bị mất đi cánh tay phải cho được. Hắn đây tuy là sợ hãi thân pháp mà Trần Vân Thanh vừa mới thể hiện, nhưng muốn hắn cam tâm chịu thua, cái này là không thể.
"Ong ....!"
"Được! Như Trần Côn mày không chịu giao ra một cánh tay, như vậy hãy để Trần Vân Thanh tao đến lấy vậy!" Ánh mắt của Trần Vân Thanh sau khi nghe Trần Côn muốn dùng võ lực giải quyết vấn đề liền hiện lên một tia đắt ý thần sắc.
Ngay sau đó Trần Vân Thanh cũng phát ra khí thế của mình, Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ thực lực không hề bỏ sót, thậm chí Nội Lực còn là cường đại cùng tinh thuần hơn của Trần Côn nhiều lần, theo sau hắn đâm ra một kiếm, vận dụng chính là Giao Ảnh Kiếm Pháp Phá Quang Thức, sát khí lăng liệt, như thành công, chiêu thức này của Trần Vân Thanh không chỉ là muốn lấu đi của Trần Côn một cánh tay phải thôi đâu, mà ngay cả mạng của Trần Côn hắn cũng muốn thu lấy.
Đương nhiên rồi, ngay từ đầu Trần Vân Thanh hắn đã không có ý định để cho Trần Côn rời khỏi nơi này, nói Trần Côn để lại một cánh tay phải, chẳng qua là vì muốn ép buộc Trần Côn động thủ, từ đó quang minh chính đại đem Trần Côn làm thịt đi mà thôi.
Nguyên nhân hắn muốn giết Trần Côn thì có rất nhiều, nhưng mà chính yếu nhất cũng chỉ có một, đó là như trong lòng Trần Côn vừa rồi nghĩ, hắn muốn giết người diệt khẩu.
Hắn biết tên Trần Côn này đã nãy sinh ý nghĩ nghi ngờ đối với lại Trần Vân Thanh hắn. Như để tên này trở về hội báo với lại Mang gia đám nội gián, thiết nghĩ Trần Vân Thanh hắn sẽ đối mặt với cực đại nguy hiểm, thậm chí có thể bỏ mạng ngay lập tức.
Thế cho nên vì an toàn bản thân, hắn không thể để Trần Côn còn sống được, còn chuyện hôm nay có thể bị lộ người Mang gia điều tra ra được đến, như thế cũng là đã mất một thời gian.
Tạm thời kéo dài thời gian ra được lúc nào hay lúc ấy, chờ khi hắn có thực lực tự vệ rồi, sẽ không còn kiên kỵ bất kỳ Mang gia hay Trần gia quái gì nữa.
"Xẹt...Xẹt..Xẹt...!"
"Trần Vân Thanh! Mày hãy tiếp chiêu đi!"
Nhìn thấy Trần Vân Thanh xuất chiêu độc ác, Trần Côn đương nhiên cũng là sẽ không có nhắm mắt chờ chết, dù thế nào, hắn cũng là phải đem toàn lực ra quyết chiến đến cùng mới được.
"Vân Thanh sư huynh! Cẩn thận! Trần Côn có tu hành Tam Hàn Kiếm Pháp...!"
Trần Phục đứng ngoài quan chiến, hắn cảm nhận được Trần Vân Thanh đang khí thế cũng như chiêu thức là đang chiếm thượng phong, rất lớn khả năng qua chiêu này Trần Vân Thanh là sẽ thắng.
Nhưng là không hiểu tại sao, trong lòng của hắn có một chút dự cảm không ổn, hắn cảm nhận được Trần Côn không có tầm thường chịu thua như thế, bên trong có khả năng có âm mưu gì, nên là buộc miệng lên tiếng nhắc nhở một câu.
"Tam Hàn Kiếm Pháp sao..Nguy rồi...!"
Lời nhắc nhở của Trần Phục trong tích tắc kia làm cho Trần Vân Thanh nghĩ đến cái gì, hắn là giật mình không nhẹ, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ, tinh thần vào lúc này cũng là mất tập trung.
"Ong...Ong..!"
"Tam Hàn Nhất Tuyệt Sát! Sát!"
Ngay sau lời nói của Trần Phục vừa dứt, Trần Côn cũng liền biến chiêu, không phải là bình thường Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ kiếm pháp như vừa rồi hắn phát ra nữa.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc