“Cô…” Trịnh Đông Lê cạn lời nhìn Dư Tiếu, im lặng hồi lâu, sau đó mới nói một câu: “Rất có khí phách của tôi thời niên thiếu.”
“Được, vậy giúp cô xem miễn phí một lần.” Nói rồi Trịnh Đông Lê thở dài một hơi, có chút đau lòng nói: “Tôi thu phí đắt lắm đấy.”
Đám tang của Chu Tư Hành rất đơn giản, ông ấy được người ta đưa đến nhà tang lễ để hỏa thiêu, sau đó đem chôn cất tại một nơi đã được chuẩn bị sẵn. Ông ấy không có người nhà, bạn bè cũng đã sớm mất. Trịnh Đông Lê mời ba người Dư Tiếu cùng đến nghĩa trang xem hôm chôn cất Chu Tư Hành, để lão già thích náo nhiệt này có thể vui vẻ ra đi.
Nhưng Dư Tiếu lại từ chối, bởi lúc đó cô chắc chắn đã trở về bệnh viện.
Triệu Lam và Chu Tiểu Trân biết lý do Dư Tiếu từ chối, nên bọn họ tỏ ý muốn đi.
Dư Tiếu cúi đầu, nhìn con chó đáng thương nằm dưới đất. Cô cảm thấy thế giới này thật sự rất thần kỳ.
Lúc ở bệnh viện, cục trưởng tiền nhiệm, cũng chính là Chu Tư Hành vì muốn xuất viện nên đã cố gắng nghĩ ra vô vàn cách để Trịnh Đông Lê tự nguyện trở thành cục trưởng. Nếu không phải Trịnh Đông Lê tạo ra bùa Lão Quân, có lẽ vị cục trưởng mà Dư Tiếu gặp lại là Trịnh Đông Lê rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play