Nhìn người đàn ông đang mang theo vẻ hoài nghi đứng trước mặt mình, Dư Tiếu chợt nghĩ tới cái gì đó, cô hỏi: “Chú tên là gì?”
Hỏi xong cô mới sực nhớ ra, cho dù biết tên cũng vô dụng, cô đâu biết tiền bối đó tên là gì.
“Trịnh Đông Lê.” Người đàn ông trung niên nói: “Tôi sống ở tỉnh D, lần này tới thành phố A công tác. À đúng rồi, nghề nghiệp của tôi là thầy phong thuỷ, cũng coi là thuộc đạo giáo, ngài đây cũng là người trong huyền môn ư?”
Chu Tiểu Trân hoang mang: “Thầy phong thuỷ là sao ạ?”
“Ờm…” Dư Tiếu cũng không rõ lắm, cô nói: “Giống như đạo sĩ đi bắt quỷ ấy.”
“Vậy à?” Triệu Lam vẫn chưa tin: “Sao chị nhớ thầy phong thuỷ chỉ xem phong thuỷ thôi mà? Như dời phần mộ tổ tiên gì đấy.”
Trịnh Đông Lê nhìn ba cô gái mà buồn bực, hình như họ không hiểu rõ chuyện trong huyền môn. Chả có lẽ, cô gái đứng giữa kia rõ ràng chỉ tiện tay đã vẽ ra một lá bùa rất cao thâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT