Do không còn cơ hội gặp lại nên tuy Dư Tiếu không nói thành lời, nhưng trong lòng đã có dự định của bản thân.
Cái chết của anh Giường đã làm cho cô hiểu được vài chuyện, bất kể là ai, chỉ cần vẫn ở lại bệnh viện và xuống phó bản thì đều sẽ chết.
Vì vậy Dư Tiếu quyết định, cô và hai người người trong phòng bệnh của mình sẽ không xuống phó bản nữa. Lần này quay trở về, cô sẽ đến thánh Elizabeth để tìm hiểu rõ về chức năng của tất cả các đạo cụ, sau đó cô sẽ chờ trong phòng bệnh và bán hết tất cả các đạo cụ đi. Cô tính sương sương số đạo cụ và thẻ công năng trên tay họ nếu bán đi thì vừa đủ để cho ba người họ xuất viện.
Tuy còn rất nhiều bạn bè bao gồm cả Ngu Thanh Lãng vẫn còn ở trong bệnh viện, nhưng cô đã hết cách rồi, cô rất muốn sống sót, cô không muốn ở lại nơi điên rồ này mãi mãi.
“Đi thôi nào.” Triệu Lam vỗ vào lưng của Chu Tiểu Trân, cô ấy lo lắng nhìn Dư Tiếu.
Lúc này Lạc Cẩn đột nhiên lên tiếng: “Tay cô bị làm sao vậy?”
Mọi người đều nhìn về phía tay của Triệu Lam, trước giờ thì Triệu Lam rất ít khi dùng đến tay trái của mình, vừa nãy nó lại khẽ rung lên một cái, nên đã bị đôi mắt tinh tường của Lạc Cẩn phát hiện ra có chỗ không ổn. Chu Tiểu Trân kéo tay áo của Triệu Lam lên và để lộ ra cánh tay trắng bệch và sưng tấy dưới lớp áo của cô ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play