Dư Tiếu đã ăn no, Triệu Lam và Chu Tiểu Trân vẫn đang nghi ngờ về cuộc sống. Diệp Đào thấy Dư Tiếu có vẻ khá rảnh rỗi và cũng khá dễ nói chuyện nên nhỏ giọng hỏi: "Cô nói xem, sau khi Kỳ Kỳ ra ngoài, liệu cô ấy có khỏe hơn không?"
Trương Kỳ Kỳ ở bên cạnh nghe thấy Diệp Đào nhắc đến mình thì ánh mắt đờ đẫn chuyển sang Diệp Đào. Dư Tiếu không biết nên nói gì, thực ra bây giờ Trương Kỳ Kỳ có khỏe hơn không đã không còn là vấn đề chính nữa, điều quan trọng nhất là Diệp Đào có thể ra ngoài được hay không.
Diệp Đào là người của bệnh viện số 7, so với thời gian của Dư Tiếu thì cô ấy là người thuộc tương lai. Nếu phỏng đoán của họ là thật thì cô ấy sẽ không thể đi ra ngoài với mọi người được.
Thậm chí dù có ra ngoài, cô ấy phải làm gì đây? Bên ngoài không có bệnh viện thời gian số 7, cô ấy nên đi đâu?
"Tôi không biết." Dư Tiếu chân thành lắc đầu: "Tạm thời chúng ta chưa có cách."
Diệp Đào nghiêng người rồi ôm lấy bả vai của Trương Kỳ Kỳ. Trương Kỳ Kỳ ngửi, đối với cô ấy, Diệp Đào là một món ngon quý hiếm và lạ lẫm. Tuy nhiên, cô ấy không có bất cứ động thái tấn công nào mà chỉ nghiêng đầu, áp mặt vào đầu của Diệp Đào rồi an ủi.
Dư Tiếu do dự một lát rồi hỏi: "Cô đã từng nghe đến nickname Truyền nhân điếc chưa?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT