Viên gạch trong tay Cổ Thụ bỗng nhiên nứt ra, anh ta nhìn chằm chằm vào George, mím chặt môi. George bị anh ta nhìn chằm chằm vào làm cho hoảng sợ, trực giác nói cho anh ta biết là ở lại đây tiếp thì sẽ không an toàn nên anh ta xoay người rời đi.
“George.” Giọng nói của Cổ Thụ từ phía sau lạnh thấu xương.
George do dự một chút, sau đó xoay người, toàn thân Cổ Thụ đều ở trong bóng tối, anh ta nói: “Anh cố ý nói cho tôi tin tức này là vì muốn cười nhạo tôi sao?”
George cảm thấy lạnh sống lưng, đương nhiên anh ta muốn cười nhạo Cổ Thụ nhưng lúc này anh ta tuyệt đối không lựa chọn cười nhạo Cổ Thụ. Để đối phó với Bạo Thực, anh ta đã lừa gạt các bác sĩ điều trị tham dự với lý do cùng nhau bàn cách đối phó với Truyền nhân điếc, khiến tất cả bọn họ bị trừ lương và bị phạt phải lao động công ích, sao anh ta dám cười nhạo Cổ Thụ vào thời điểm này cơ chứ?
Nhưng anh ta cũng không thể khai Dư Tiếu được, nếu không thì các bác sĩ điều trị sẽ nghĩ anh ta sẽ cùng phe với con người.
George gượng cười nói: “Sao có thể chứ? Tôi vừa biết nên mới nói với cậu.”
Vẻ mặt của Cổ Thụ càng đáng sợ hơn: “Anh đang cười à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play