Y tá nghẹn lời ngay lập tức. Công kích vào diện mạo của bệnh nhân là chuyện mà cô ta không thể nào thừa nhận được, nếu chuyện này mà bị làm to lên thì có thể cô ta sẽ bị khai trừ.
Vì vậy cô ta sợ hãi ngay, nói nhỏ: “Vậy sao anh lại kêu lên?”
“Tôi đau bụng.” Tạ Bình trừng mắt nhìn cô ta, nói: “Kêu hai tiếng không được à?”
“Được ạ, nếu anh cảm thấy đau hơn thì nhất định phải báo cho phòng y tá nhé.” Nói xong y tá lập tức vội vàng chạy đi mất. Bởi vì quá hoảng sợ, đến mức cô ta còn chẳng nhận ra tại sao ở khu bệnh ung thư lại xuất hiện một thai phụ.
Sau khi đóng cửa lại, Tạ Bình thở phào một hơi. Sau đó anh ta bắt đầu tự oán trách bản thân, tại sao lại giả trang giống y đúc phụ nữ mang thai đanh đá như thế? Anh ta thầm than thở, rồi ngẩng đầu lên nói với người ở trên ban công: “Chị Long, thế nào rồi?”
“Miệng lưỡi ông ta kín lắm.” Dư Tiếu dựa vào lan can xoa tay: “Tay tôi đau lắm rồi, thế mà ông ta vẫn không chịu nói sự thật.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play