Những bệnh nhân đi ngang qua đều bị sốc, Tạ Bình một tay chống eo, một tay vịn tường đi ra ngoài. Anh ta thở hổn hển rồi nói: “Có ai nhìn ra đây là thai mấy tháng rồi không? Tại sao tôi có cảm giác rằng thứ trong bụng mình có thể trào ra bất cứ lúc nào vậy?”
Dư Tiếu cõng Liễu Tư Tư ra ngoài, vuốt cằm nói: “Tôi không biết đâu, tôi vẫn còn là trẻ con mà.”
“Dù sao nơi này cũng là bệnh viện.” Triệu Lam nói: “Hay là đi khám thai trước ha.”
Sắc mặt Tạ Bình đột nhiên thay đổi thất thường, có lẽ do tinh thần căng thẳng nên anh ta xuất hiện phản ứng thai nghén. Sau khi nôn khan hai lần, Tạ Bình suy yếu nói: “Dù tôi không biết xấu hổ thật nhưng tôi vẫn sợ bị đánh chết vì người ta tưởng tôi là quái vật đấy.”
“Vậy anh che mặt lại đi.” Triệu Lam đề nghị rất chân thành: “Dáng vẻ bây giờ của anh cũng đã đáng sợ lắm rồi, nhìn ánh mắt của mọi người xung quanh, tôi sợ anh bị đánh chết thật á.”
Tạ Bình sợ hãi, lập tức cởi áo khoác trùm lên đầu để che mặt lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play