Đúng là một câu chuyện dung tục, Dư Tiếu vừa nghe vừa nghĩ, kiểu gì cũng quay ra được một tuồng kịch máu chó.
Quả nhiên, những gì đạo diễn Liêu nói sau đó không khác mọi người nghĩ là bao.
“Tôi không muốn mất bà ấy, cũng không muốn mất đi một người anh em tốt nên tôi đã thoả thuận với ông ấy rằng hai chúng tôi sẽ cùng theo đuổi nữ thần, cạnh tranh công bằng. Nhưng người vợ tôi yêu là tôi, tôi cũng không nỡ từ chối bà ấy nên chẳng bao lâu bà ấy đã mang thai. Sau khi ông ấy biết được mọi chuyện, tưởng tôi đã lừa gạt ông ấy, trong cơn tức giận đã nguyền rủa chúng tôi rồi nhảy xuống biển tự sát.”
Càng lúc càng máu chó, Dư Tiếu nghĩ bụng, có phải người đó chưa chết mà nhặt được bí kíp võ công, luyện thành thần công rồi quay lại báo thù đúng không?
“Vợ tôi rất lương thiện, vốn đã bị nguyền rủa lại còn tận mắt chứng kiến có người tự tử vì mình, bà ấy không chịu nổi đả kích nên đã sảy thai. Lúc đưa đến bệnh viện thì đã quá muộn, bà ấy và đứa trẻ…”
Nói đến đây, đạo diễn Liêu không cầm được nước mắt. Lão Vương đưa giấy cho ông ta, ông ta lau qua loa rồi hít một hơi thật sâu, nói: “Kể từ đó, tôi không lập gia đình, chỉ chuyên tâm vào sự nghiệp. Tuy tôi đã trở thành đạo diễn nổi tiếng nhưng tôi vẫn luôn trốn tránh quá khứ, mãi đến bây giờ tôi mới nghĩ thông suốt, muốn quay lại câu chuyện của bản thân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play