“Ấy đừng.” Lục Tầm gấp đến nỗi vò đầu bứt tai: “Đừng kiên quyết từ chối như vậy chứ.”
“Ha ha.” Dư Tiếu cười khẩy: “Anh đã không thành thật thì sao tôi không được kiên quyết từ chối?” 
“Tôi không thành thật chỗ nào?” Lục Tầm vẫn muốn ngụy biện: “Tôi mời cô vào phó bản cùng chúng tôi, lấy thực lực của hai phòng, chắc chắn chúng ta sẽ dễ dàng vượt qua phó bản, chẳng lẽ không đúng ư?”
“Nếu anh đã nói vậy thì chúng ta không cần phải nói tiếp nữa.” Dư Tiếu: “Tạm biệt ~”
“Cô cho tôi… Khoan đã!” Lục Tầm thở dài: “Được rồi, tôi nói thật mà.”
Trong phòng bệnh, nhìn bộ dạng ủ rũ của Lục Tầm, Lạc Cẩn vui vẻ bốc một nắm hạt dưa. Lục Tầm trừng mắt nhìn cậu ta, nói với đầu dây bên kia: “Khụ khụ, là thế này. Đúng là chúng tôi nhận được một thẻ đồng đội, nhưng cứ vậy mà dùng thì tiếc quá, chi bằng hãy giúp người đang gặp khó khăn, tỉ như những người phải tự mình vượt qua phó bản.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play