Nhìn thấy bức ảnh này, Dư Tiếu ngẩn người. Cô cầm lấy điện thoại của Chu Tiểu Trân, nhìn ảnh chụp trí giả, anh ta vẫn luôn bình tĩnh như vậy. Thời gian cô quen biết anh ta rất ngắn, vậy mà đã tận mắt chứng kiến anh ta tử vong. Tuy nhiên, cô chưa hề trông thấy dáng vẻ nào khác của anh ta ngoài sự bình tĩnh.
Giống như anh ta nói, tất cả những chuyện đã xảy ra hay sắp xảy ra, anh ta đều biết cả. Vậy nên, bất kể anh ta có làm gì, chẳng qua cũng chỉ là trải qua một lần những chuyện đã sớm biết mà thôi.
Lúc ấy, dưới ánh sáng của trời sao, anh ta cúi đầu lộ ra thần sắc cô đơn. Anh ta hỏi Dư Tiếu, anh ta có thực sự tồn tại hay không.
Dư Tiếu nhìn ảnh chụp, không biết trí giả có đoán trước được ảnh Tiểu Trân chụp lén anh ta có thể mang ra ngoài không, mang ra khỏi thế giới của anh ta. Nếu như đoán trước được, chắc anh ta sẽ rất vui vẻ nhỉ, vì đây là minh chứng cho sự tồn tại của anh ta.
Dư Tiếu chuyển tiếp bức ảnh đó đến di động của mình. Chu Tiểu Trân hỏi: “Tình huống sau đó thế nào ạ? Em đang đánh mạt chược được một nửa thì cả đám quái vật ngủ mất rồi.”
Sao lưu ảnh chụp lên đám mây điện toán, Dư Tiếu ngồi xuống mép giường. Bỗng nhiên, cô có một ý tưởng, những người cô gặp ở phó bản đó có lẽ sau này sẽ không có cơ hội gặp lại, sao cô không chụp vài tấm ảnh để giữ kỷ niệm chứ?
Nghe câu hỏi của Tiểu Trân, Dư Tiếu hồi phục tâm trạng một lúc rồi mới kể lại vắn tắt một chút sự việc xảy ra lúc sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT