Thật đáng thương, Dư Tiếu rất muốn an ủi em. Nhưng cô vừa nâng tay lên thì nhận ra bản thân không thể nào ra tay được. Vì vậy cô lặng lẽ rút tay lại, cô móc bùa Liệu Nguy Hoạn từ trong túi rồi quan tâm nói: “Em có bị thương không? Có cần bùa chú không?”
“Em mang đủ bùa để xài rồi ạ.” Chu Tiểu Trân xoa mặt, thấy Dư Tiếu đang nắm tay của trí giả, miệng của em hơi hé mở, em nhìn một lúc lâu rồi nói: “Đây là trí giả?”
“Đúng rồi.” Dư Tiếu gật đầu: “Anh ta là trí giả.”
Chu Tiểu Trân nhìn thoáng qua, thấy Dư Tiếu và trí giả đang nắm tay nhau thì ánh mắt của em tỏ vẻ hiểu rõ, em nói: “Chị Tiếu, chị cực khổ rồi.”
Khóe miệng của Dư Tiếu hơi cong lên, cô cũng không giải thích gì.
Bệnh viện mang lại cho người ta một cảm giác rất lạnh lẽo. Rõ ràng bên ngoài vẫn đang là mùa hè nắng gắt nhưng khi vừa bước vào sảnh lớn của bệnh viện, mọi người đều đồng loạt giật mình một chút.
“Giải cứu bệnh viện như thế nào đây?” Triệu Lam nhìn về phía trí giả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT