Bệnh viện lại yên tĩnh và vắng lặng, ngoài những bệnh nhân đang làm nhiệm vụ như họ thì chỉ còn lại những con quỷ.
Khoảnh khắc họ bước ra khỏi bệnh viện, sự náo nhiệt của thế giới bên ngoài đập vào mắt họ, tiếng ồn ào của mọi người đi trên phố, đủ loại xe gào rú inh ỏi.
Sáu người đứng trước cổng bệnh viện, họ ngơ ngác nhìn khung cảnh này.
Mãi lúc lâu sau, Phương Vũ mới chửi rủa: "Đã mấy năm tôi không thấy khung cảnh này rồi."
Đôi mắt của Lưu Ngọc ươn ướt, trong cuộc sống thường ngày thì nhìn thấy khung cảnh như vậy không có gì lạ, nhưng sau khi mất đi, bạn sẽ hiểu được thứ bình thường này đáng quý đến mức nào.
"Nơi này giống như một thành phố thực sự." Nam thanh niên cuối cùng thoát ra tên là Trịnh Hồng sợ hãi thốt lên: "Bệnh viện quá tuyệt vời, có thể tạo ra một phó bản lớn như thế này ư? Tất cả những người đi trên đường là NPC hết hả?"
Dư Tiếu nhìn người qua lại trên đường, ai cũng rất sống động, mỗi người có cuộc sống của riêng mình. Đây có phải là NPC không? Cô không khỏi nghĩ đến thế giới bên ngoài công viên giải trí Lolita mà cô nhìn thấy, nó cũng sống động và chân thực như thế này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT