Qua vài ngày, Ngũ Định Viễn tìm được một trụ sở ở kinh thành, được sung làm phủ Chế sứ. Quy mô dù không sánh được với đại quan trong triềunhưng cũng rộng rãi thoáng mắt, cây cối xum suê xanh tốt cũng có chút khí phái. Hằng ngày Ngũ Định Viễn bộn bề công sự, liền xin điều mấy gã quản sự cùng sư gia giúp đỡ. Lư Vân được sung làm Mã cung thủ theo bên cạnh Ngũ Định Viễn, thỉnh thoảng cũng đưa ra vài chủ kiến. Chỉ khi họp mặt tại Liễu phủ, hắn biết mình quan hệ không tốt với các tướng nên không đi. Ngũ Định Viễn cũng không miễn cưỡng.
Một ngày nọ, Ngũ Định Viễn cùng Lư Vân đang thao luyện binh sĩ thì lính canh vào bẩm báo:
Ngũ đại nhân, có Dương lang trung giá lâm. Ngũ Định Viễn cả kinh, nói với Lư Vân:Dương đại nhân đã tới, ta phải đích thân đi đón! Đệ ở đây thay ta trông coi vậy.Nói xong liền vội chạy đi, chợt nghe một giọng nói thanh lãng vang lên:
Ngũ đại nhân dừng bước. Đúng lúc ta ngang qua đây, thuận đường tới thăm ngươi một chút.
Ngũ Định Viễn cùng Lư Vân đồng loạt nhìn lại. Chỉ thấy người này anh tuấn, thân hình thon dài như cây ngọc trước gió, chính là Dương Túc Quan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT