Dương Túc Quan nghe lời thì giận đến toàn thân run rẩy, không biết chuyện này là thế nào. Hồ Mị Nhi nghe Toán Bàn Quái nói lời hoang đường nhưng không tức giận, mị nhãn chỉ nhìn Dương Túc Quan, buồn bã nói:
-    Dương lang trung! Danh tiết của người ta toàn bộ bị hủy trong tay chàng! Chàng bồi thường cho ta thế nào đây!?
Dương Túc Quan nghe thị còn bịa thêm, trong lòng vừa tức vừa vội, muốn tìm Toán Bàn Quái tranh luận nhưng không biết lão còn nói thêm bao lời vô sỉ hoang đường nữa. Chàng nhớn nhác nhìn sang Cố Thiến Hề. Chỉ thấy sắc mặt nàng thảm đạm, như đã tin vào chuyện ma quỷ của Toán Bàn Quái. Dương Túc Quan hãi dị thầm nghĩ: “Khó khăn lắm mới hẹn được nàng ra ngoài, sao lại gặp kẻ hoang đường cỡ này, ai… Ta gặp vận rủi liên tục…”
Toán Bàn Quái không chút lơi lỏng, hãy còn lải nhải, liều mạng thêm dầu vào lửa, lớn tiếng nói:
-    Dương Túc Quan à Dương Túc Quan! Ngươi cùng Bách Hoa Tiên tư thông, sinh hạ hài tử cũng thôi, sao còn muốn làm hại võ lâm, tạo thành hạo
kiếp lớn lao cho thiên hạ! Họ Dương! Ngươi có biết liêm sỉ không? Nhất thời lão cao hứng nói đến sướng lâm sướng li.
Mắt thấy Cố Thiến Hề đứng dậy muốn rời đi, Dương Túc Quan không nhịn được nổi nóng, cả giận nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play