Thời Kiều hết nhìn người này lại nhìn sang người kia, hình như cô còn ngửi được mùi thuốc súng thoang thoảng thì phải?
Cuối cùng vẫn là công lực của Thời Minh Sâm mạnh hơn, Thời Giang Mặc không đọ lại được cũng chỉ đành bỏ đi, chỉ là khi anh ta ra ngoài cũng kiên quyết không đóng cửa.
Thời Minh Sâm cũng không định đóng cửa lại, ông nhìn con gái trước mặt, chân thành nói: “Kiều Kiều, cảm ơn con!”
Nếu không có cô, có lẽ cả đời này ông cũng không thể quay về, càng không biết mình là ai.
Thời Kiều: “Tiếng cảm ơn này con nhận, nhưng về sau bố cũng không cần nói thế nữa.”
Thời Minh Sâm gật đầu: “Được, bố cũng chỉ nói lần này thôi! Đúng rồi, con có muốn mua gì không, nói bố nghe đi, lúc quay lại bố mua cho con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play